Văn hóa cổ đại Hi Lạp và Rô-ma
Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (86.85 KB, 2 trang )
Bạn đang đọc: Văn hóa cổ đại Hi Lạp và Rô-ma – Tài liệu text
Việc sử dụng công cụ bằng sắt và sự tiếp xúc với biển đã mở ra
cho cư dân Địa Trung Hải một chân trời mới.
Việc sử dụng công cụ bằng sắt và sự tiếp xúc với biển đã mở ra cho cư dân Địa Trung Hải một chân trời mới, nâng họ lên một trình độ cao hơn về sản xuất, buôn bán
trên biển. Đó cũng là cơ sở để họ đạt tới trình độ sáng tạo văn hoá cao hơn thời trước.
a) Lịch và chữ viết
Người Hi Lạp đã có hiểu biết chính xác hơn về Trái Đất và hệ Mặt Trời. Nhờ đi biển, họ đã thấy Trái Đất
không phải như cái đĩa mà như hình quả cầu tròn, nhưng họ vẫn tưởng Mặt Trời chuyển động quanh Trái
Đất. Tuy nhiên, họ đã biết nếu tính mỗi vòng như thế là 360 ngày thì không chính xác. Về sau, người Rôma đã tính được 1 năm có 365 ngày và 1/4 nên họ định một tháng lần lượt có 30 và 31 ngày, riêng tháng
hai có 28 ngày. Song, như thế so với thực tế vẫn bị chậm một ít. Dù sao, phép tính lịch của người Rô-ma
cổ đại đã rất gần với những hiểu biết ngày nay.
Người Ai Cập, Lưỡng Hà và một số cư dân khác đã có chữ viết cổ. Nhưng chữ của họ có quá nhiều hình,
nét, kí hiệu ; khả năng phổ biến bị hạn chế. Cuộc sống “bôn ba’’ trên biển, trình độ phát triển của nền kinh
tế đã đặt ra cho cư dân Địa Trung Hải nhu cầu sáng tạo ra một thứ chữ viết gồm các kí hiệu đơn giản,
nhưng phải có khả năng ghép chữ rất linh hoạt thành từ để thể hiện ý nghĩ của con người.
Hệ thống chữ cái của người Hi Lạp và người Rô-ma đã ra đời từ đó. Hệ chữ cái Rô-ma, tức là hệ A, B.
c… ban đầu gồm 20 chữ, sau thêm 6, làm thành hệ thống chữ cái hoàn chỉnh như ngày nay.
Họ cũng có hệ chữ số mà ngày nay ta thường dùng để đánh số các đề mục lớn, gọi là “số La Mã”.
Sự ra đời của hệ thống chữ cái là một phát minh và cống hiến lớn lao của cư dân Địa Trung Hải cho nền
văn minh nhân loại.
b) Sự ra đời của khoa học
Nhữns hiểu biết khoa học thực ra đã có từ hàng nghìn nãm trước, từ thời cổ đại phương Đông. Nhưng
phải đến thời cổ đại Hi Lạp và Rô-ma, những hiểu biết đó mới thực sự trở thành khoa học.
Với người Hi Lạp. Toán học đã vượt lên trên việc ghi chép và giải các bài riêng biệt. Những nhà toán học
mà tên tuổi vẫn còn lại đến nay, đã để lại những định lí, định đề có giá trị khái quát hoá cao.
Định lí nổi tiếng trong Hình học của Ta-lét, những cống hiến của trường phái Pi-ta-go về tính chất của các
số nguyên và định lí về các canh của tam giác vuông cùng với tiên đề về đường thẳng song song của ơclít,… sau nhiều thế kỉ vẫn là những kiến thức cơ sở của Toán học.
c) Văn học
Trước người Hi Lạp cổ đại, ở Ai Cập và Lưỡng Hà mới chỉ có văn học dân gian. Đó là những bài thơ,
truyện huyền thoại được truyền miệng từ người này qua người khác rồi mới ghi lại.
Ở Hi Lạp, sau các anh hùng ca nổi tiếng của Hô-me là I-li-át và ố-đi-xê, đã xuất hiện những nhà vãn có
tên tuổi mà những tác phẩm của họ để lại vẫn còn nguyên giá trị độc đáo cho đến ngày nay. Các nhà văn
đó chủ yếu là những nhà biên kịch và các tác phẩm của họ là những kịch bản ; bởi vì thời ấy, kịch (có
kèm theo hát) là hình thức nghệ thuật dễ phổ biến nhất và được ưa chuộng nhất.
Người Rô-ma tự nhận là học trò và người thừa kế cùa văn học – nghệ thuật Hi Lạp. Tuy nhiên, dựa trên
một nền kinh tế phát triển cao, ở thời hưng thịnh của Rô-ma cũng đã xuất hiện những nhà văn hoá, nhà
thơ nổi tiếng như Lu-cre-xạ Viếc-gin v.v…
Hình 10 – Đền Pác-tê-nông (Hi Lạp)
d) Nghệ thuật
Người Hi Lạp cổ đại đã để lại rất nhiều tượng và đền đài đạt tới trình độ tuyệt mĩ.
Đó là những tượng nhỏ, tượng bán thân vốn được dựng ở các quảng trường. Lại có những tượng thần lớn dựng ở đến, như tượng
nữ thần A-tê-na đội mũ chiến binh, hoặc các tác phẩm điêu khắc như Người lực sĩ ném đĩa, thần Vệ nữ Mi-iô v.v…
Rô-ma có nhiều công trình kiến trúc như đền đài, cầu máng dẫn nước, trường đấu… oai nghiêm, đồ sộ, hoành tráng và thiết
thực, nhưng không tinh tế, tươi tắn, mềm mại, gần gũi như những công trình ở Hi Lạp.
Hình 11.Đấu trường ở Rô-ma
tên tuổi mà những tác phẩm của họ để lại vẫn còn nguyên giá trị độc lạ cho đến ngày này. Các nhà vănđó hầu hết là những nhà biên kịch và những tác phẩm của họ là những ngữ cảnh ; do tại thời ấy, kịch ( cókèm theo hát ) là hình thức nghệ thuật và thẩm mỹ dễ phổ cập nhất và được ưu thích nhất. Người Rô-ma tự nhận là học trò và người thừa kế cùa văn học – nghệ thuật Hi Lạp. Tuy nhiên, dựa trênmột nền kinh tế tài chính tăng trưởng cao, ở thời hưng thịnh của Rô-ma cũng đã Open những nhà văn hoá, nhàthơ nổi tiếng như Lu-cre-xạ Viếc-gin v.v… Hình 10 – Đền Pác-tê-nông ( Hi Lạp ) d ) Nghệ thuậtNgười Hi Lạp cổ đại đã để lại rất nhiều tượng và đền đài đạt tới trình độ tuyệt mĩ. Đó là những tượng nhỏ, tượng bán thân vốn được dựng ở những trung tâm vui chơi quảng trường. Lại có những tượng thần lớn dựng ở đến, như tượngnữ thần A-tê-na đội mũ chiến binh, hoặc những tác phẩm điêu khắc như Người lực sĩ ném đĩa, thần Vệ nữ Mi-iô v.v… Rô-ma có nhiều khu công trình kiến trúc như đền đài, cầu máng dẫn nước, trường đấu … oai nghiêm, đồ sộ, hoành tráng và thiếtthực, nhưng không tinh xảo, tươi tắn, mềm mại và mượt mà, thân thiện như những khu công trình ở Hi Lạp. Hình 11. Đấu trường ở Rô-ma
Source: https://sangtaotrongtamtay.vn
Category: Giáo dục
Để lại một bình luận