Giao lưu và tiếp biến văn hóa (tiếng Anh: acculturation hoặc cultural contacts hoặc cultural exchanges)[4][5] ý chỉ một quy luật trong sự vận động và phát triển văn hóa của các dân tộc. Hiện tượng này xảy ra khi những nhóm người có văn hóa khác nhau giao lưu tiếp xúc với nhau tạo nên sự biến đổi về văn hóa của một hoặc cả hai nhóm. Giao lưu văn hóa tạo nên sự dung hợp, tổng hợp và tích hợp văn hóa ở các cộng đồng. Ở đó có sự kết hợp giữa các yếu tố nội sinh với yếu tố ngoại sinh tạo nên sự phát triển văn hóa phong phú, đa dạng và tiến bộ hơn.
Giao lưu và tiếp biến văn hóa là sự tiếp đón văn hóa quốc tế bởi dân tộc bản địa chủ thể. Quá trình này luôn đặt mỗi dân tộc bản địa phải giải quyết và xử lý tốt mối quan hệ biện chứng giữa yếu tố nội sinh và ngoại sinh. Trong nghành nghề dịch vụ văn hóa chỉ có khái niệm ” giao lưu và tiếp biến văn hóa ” chứ không có khái niệm ” hội nhập văn hóa “. Thuật ngữ hội nhập chỉ sử dụng cho những nghành ngoài văn hóa, ví dụ điển hình như kinh tế tài chính …
Quá trình giao lưu tiếp biến văn hóa thường diễn ra theo hai hình thức:
Tuy nhiên, trên thực tiễn, những hình thức này nhiều khi không thuần nhất. Có khi trong cái vỏ bọc tự nguyện lại có những yếu tố mang tính áp đặt, cưỡng bức. Hoặc trong quy trình bị cưỡng bức văn hóa, vẫn có những yếu tố tiếp đón mang tính tự nguyện .
Xem Tóm Tắt Bài Viết Này
- 1 Giao lưu và tiếp biến văn hóa tại Nước Ta[sửa|sửa mã nguồn]
- 1.1 Với văn hóa Khu vực Đông Nam Á[sửa|sửa mã nguồn]
- 1.2 Với văn hóa Trung Hoa[sửa|sửa mã nguồn]
- 1.3 Với văn hóa Ấn Độ[sửa|sửa mã nguồn]
- 1.4 Với văn hóa phương Tây[sửa|sửa mã nguồn]
- 1.5 Giai đoạn lúc bấy giờ[sửa|sửa mã nguồn]
- 2 Nguồn trích dẫn[sửa|sửa mã nguồn]
Giao lưu và tiếp biến văn hóa tại Nước Ta[sửa|sửa mã nguồn]
Trong quy trình tăng trưởng của lịch sử dân tộc dân tộc bản địa, văn hóa Nước Ta đã có những cuộc tiếp xúc và giao lưu với những nền văn hóa phương Đông và phương Tây bằng những con đường và hình thức khác nhau. Cùng với sự hình thành những yếu tố văn hóa địa phương, giao lưu và tiếp biến với văn hóa Đông – Tây đã trở thành động lực to lớn cho sự đổi khác, tăng trưởng và làm ra những sắc thái riêng của nền văn hóa Nước Ta. [ 6 ]
Với văn hóa Khu vực Đông Nam Á[sửa|sửa mã nguồn]
Quá trình tiếp xúc và giao lưu với văn hóa Khu vực Đông Nam Á của người Việt cổ, theo Giáo sư Hà Văn Tấn, [ 7 ] diễn ra qua hai quy trình tiến độ : Giai đoạn thứ nhất, trước nền văn hóa Đông Sơn, và quá trình thứ hai là từ văn hóa Đông Sơn ( thiên niên kỷ thứ I TCN ) trở đi đến thế kỷ cuối của thiên niên kỷ thứ I TCN. [ 6 ]
Với văn hóa Trung Hoa[sửa|sửa mã nguồn]
Giao lưu và tiếp biến giữa văn hóa Việt Nam và văn hóa Trung Hoa là sự giao lưu, tiếp biến liên tục qua nhiều thời kỳ của lịch sử. Quá trình này diễn ra với hai tính chất: giao lưu cưỡng bức và giao lưu tự nguyện.
Giao lưu cưỡng bức diễn ra ở hai quy trình tiến độ lịch sử vẻ vang nổi bật : từ thế kỷ I đến thế kỷ X và từ 1407 đến 1427 .Dạng thức thứ hai của quan hệ giữa văn hóa Nước Ta và văn hóa Nước Trung Hoa là quy trình giao lưu tiếp biến văn hóa một cách tự nguyện. [ 6 ]
Với văn hóa Ấn Độ[sửa|sửa mã nguồn]
Giao lưu và tiếp biến với văn hóa Ấn Độ diễn ra bằng con đường tự do .Giao lưu với văn hóa Ấn Độ ở những thời kỳ lịch sử vẻ vang khác nhau, khoảng trống văn hóa khác nhau thì nội dung giao lưu cũng khác nhau. [ 6 ]
Với văn hóa phương Tây[sửa|sửa mã nguồn]
Giao lưu và tiếp biến với văn hóa phương Tây đặc biệt ở nửa sau của thế kỷ XIX đã tạo bước chuyển có tính chất bước ngoặt trong sự phát triển của văn hóa Việt Nam.[6]
Giai đoạn lúc bấy giờ[sửa|sửa mã nguồn]
Hiện nay, Nước Ta đang bước vào cuộc hội nhập lần thứ ba, hướng tới tiềm năng thiết kế xây dựng một nền văn hóa ” tiên tiến và phát triển, đậm đà truyền thống dân tộc bản địa “. [ 6 ]Những tiểu văn hóa hay những trào lưu và đổi khác văn hóa điển hình nổi bật lúc bấy giờ tại Nước Ta hoàn toàn có thể kể đến như :
Nguồn trích dẫn[sửa|sửa mã nguồn]
- Cơ sở văn hóa Việt Nam – Bài 2: Giao lưu và tiếp biến trong văn hóa Việt Nam. Học viện Báo chí và Tuyên truyền. Hà Nội, năm 2013.
- GS. Hà Văn Tấn. Giao lưu văn hóa ở người Việt cổ, in trong Văn hóa học đại cương và Cơ sở văn hóa Việt Nam. Nhà xuất bản Khoa học Xã hội, năm 1996
Source: https://sangtaotrongtamtay.vn
Category: Giáo dục