DẪN CHỨNG CHO ĐỀ NLXH VÀ NLVH – Tài liệu text

DẪN CHỨNG CHO ĐỀ NLXH VÀ NLVH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (290.72 KB, 18 trang )

DẪN CHỨNG CHO ĐỀ VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI
PHẦN 1:

DẪN CHỨNG CHO ĐỀ VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI
A. Tấm gương tự học và thành công
1. Bill Gates sinh ra trong một gia đình khá giả ở Hoa Kì. Từ nhỏ ông đã say mê toán học, từng đậu
vào ngành Luật của trường đại học Harvad nhưng với niềm say mê máy tính ông đã nghỉ học và cùng với
một người bạn mở công ty Microsoft. Vượt qua nhiều khó khăn ông đã trở thành người giàu nhất hành
tinh và hiện nay ông dành 95% tài sản của mình để làm từ thiện.  Thành công nhờ sự tự học và niềm
đam mê công việc.
2. Chủ tịch Hồ Chí Minh: Thời gian bôn ba tìm đường cứu nước, dù làm rất nhiều việc, nhưng nhờ tự
học mà Bác làm việc gì cũng giỏi. Với khả năng tự học, Người đã lĩnh hội được cả hệ thống trí thức đồ
sộ của nhân loại và có sự nhạy cảm sắc sảo về chính trị, đưa cách mạng Việt Nam đến thắng lợi. Với Chủ
tịch Hồ Chí Minh, tự học có vai trò đặc biệt quan trọng, là một trong những yếu tố quyết định tạo nên
thiên tài và trí tuệ của Người. Người thông thạo tám ngoại ngữ. Đó chính là thành quả của việc Người đã
miệt mài học tập cả cuộc đời, nói đúng hơn là không ngừng tự học. Học đi đôi với hành. Học bất cứ lúc
nào, bất cứ nơi đâu. Người cũng phê phán nghiêm khắc tệ giấu dốt, lười biếng học tập, tự cho mình là
giỏi nhất thiên hạ. “Cái gì biết thì nói biết, không biết thì nói không biết. Kiêu ngạo, tự phụ, tự mãn là kẻ
thù số một của học tập”.
3. Thuở thiếu thời Picaso là một hoạ sĩ vô danh, nghèo túng ở Pa ris. Đến lúc chỉ còn 15 đồng bạc, ông
quyết định đánh canh bạc cuối cùng. Ông thuê sinh viên dạo các cửa hàng tranh và hỏi “Ở đây có bán
tranh của Picaso không?”. Chưa đầy một tháng tên tuổi của ông đã nổi tiếng khắp Paris, tranh của ông
bán được và ông nổi tiếng từ đó. Nếu không tự tạo cơ hội cho chính mình thì chẳng bao giờ ta có
cơ hội cả.
4. Hàng triệu năm dài con người sống trong phấp phỏng lo sợ bởi sấm sét kinh hoàng. Franclin nhà
bác học Mĩ đã dũng cảm thực hiện thí nghiệm làm cột thu lôi. Công việc đó có thể gây ra cái chết cho
ông bất cứ lúc nào. Sau nhiều năm đương đầu với sấm sét, năm 1752 Franklin đã thành công.  Sức
mạnh của lòng dũng cảm.
5. Niu- tơn nhà toán học, vật lí học, cơ học, thiên văn học vĩ đại người Anh. Sinh ra thiếu tháng là một
đứa trẻ yếu ớt, thường phải tránh những trò chơi hiếu động của bạn bè. Do đó ông đã tự tạo ra những trò
chơi cho mình và trở thành người tài năng.  Những thiếu thốn của bản thân không thể thắng nổi

sức mạnh của nghị lực.
6. V. Pu-tin – tổng thống Nga, được tạp chí Times (Mĩ) bình chọn là “nhân vật nổi bật của năm 2007”,
bằng sự lãnh đạo khôn ngoan và tài tình của mình ông đưa nước Nga trở thành một cường quốc trên thế
giới. Uy tín của Pu-tin và cả nước Nga đã được không chỉ Mĩ, Châu Âu mà cả thế giới phải tôn trọng. 
Uy tín, danh dự là điều quan trọng tạo nên giá trị con người.
7. O. Henry ( 1862- 1910)- nhà văn trứ danh của nước Mĩ. Ông chưa từng được hưởng bất cứ sự giáo
dục nào, hay bị bệnh tật dày vò, thuở nhỏ đi chăn bò, chăn dê, làm thuê. Từng làm kế toán nhưng bị tình
nghi là ăn trộm tiền nên bị bắt bỏ tù. Sau khi ra tù ông bắt đầu viết truyện ngắn và trở nên nổi tiếng. Tác
phẩm của ông được nhiều người nghiên cứu và trở thành sách bắt buộc phải học ở đại học.  Thành
công không có nghĩa là chưa từng thất bại.
8. Có được những thành công trong cuộc sống chính là biết đi lên từ những thất bại: Pi-ta-go từ
một cậu bé học kém toán đã trở thành nhà toán học vĩ đại. Hay nước Nhật đi lên từ đại bại trong chiến
tranh thế giới thứ hai, từ trong đổ nát hoang tàn do hai trái bom nguyên tử của Mỹ ném xuống Hirôsima
và Naquasaki, giờ trở thành cường quốc, con rồng Châu Á. Hiện tại, đặc biệt thảm họa sóng thần tháng 3
năm 2011, Nhật đã mạnh mẽ đứng lên với bản lĩnh và nghị lực phi thường. Nước Nhật đã để lại trong
lòng nhân dân thế giới một cái nhìn đầy ngưỡng mộ và khâm phục, biết đi lên từ những thất bại.
1

9. Thầy Lí Quế Lâm (42 tuổi), giáo viên trường tiểu học làng Nhị Bình – Tứ Xuyên. Suốt 19 năm dẫn
học trò đến trường, vượt qua 5 chiếc thang gỗ dựng đứng trên vách núi cheo leo. Thầy trở thành một
trong 10 nhân vật cảm động của Trung Quốc năm 2008.  T/yêu và sự tận tụy làm nên nhân cách lớn
10. An-dec-xen sinh ra trong một gia đình nghèo ở thành phố Odense, cuộc sống nghèo khổ, không lúc
nào có đủ bành mì để ăn. Đi học lại luôn bị bạn bè chê cười vì ngoại hình xấu xí. Vượt qua tất cả, với ước
mơ trở thành nghệ sĩ, An-dec-xen đã lang thang lên thành phố Co-pen-ha-ghen, đóng những vai kịch tầm
thường, làm quét dọn. Cuối cùng nghị lực và tình yêu nghệ thuật đã giúp ông thành công. Những câu
chuyện của ông mãi mãi tồn tại trong tâm trí độc giả, mang lại cho trẻ thơ niềm hạnh phúc, thắp lên
những ước mơ đẹp.  Nghị lực và tình yêu nghệ thuật là những nhân tố để thành công.
11. Walt Disney là con thứ tư trong một gia đình nông dân nghèo, cha nghiện rượu, bài bạc. Sáu tuổi đã
phải ra đồng làm việc. Mê vẽ nhưng vì không có tiền nên ông dùng than để vẽ lên giấy vệ sinh. Sau này

cái tên Walt Disney đã trở nên nổi tiếng thế giới với những bộ phim hoạt hình đỉnh cao. Walt Disney đã
từng nói về bốn điều làm nên cuộc đời mình: Tin tưởng: Tin vào bản thân mình. Suy nghĩ: Suy nghĩ về
những giá trị mà mình muốn có. Mơ ước: mơ về những điều có thể đến dựa trên niềm tin vào bản thân và
những giá trị của chính mình. Can đảm: can đảm để biến ước mơ thành hiện thực, dựa trên những niềm
tin vào bản thân và những giá trị của chính mình.
12. Chiến dịch The Earth Hours (giờ trái đất) do quỹ bảo tồn thiên nhiên quốc tế tổ chức đã nhận được
sự hưởng ứng của 62 quốc gia, hướng đến con số 1 tỷ người trên 1000 thành phố tham gia. Tất cả đã tắt
đèn vào ngày thứ bảy cuối cùng của tháng ba lúc 20h30′ để ủng hộ các hoạt động nhằm giảm thiểu những
nguy cơ của sự biến đổi khí hậu toàn cầu.  Mỗi chúng ta cần có những hành động thiết thực vì môi
trường.
13. Là một trong số ít người Việt Nam nhiễm HIV/ AIDS dám công khai thân phận- Phạm Thị Huệ quê
ở Hải Phòng đã được tạp chí Times bầu chọn là “Anh hùng Châu Á”. Biết mình và chồng bị nhiễm bệnh,
nhưng chị đã chiến thằng bản thân, đóng góp sức lực còn lại cho cuộc đời. Tháng 2/2005 chị trở thành
viên Liên Hợp Quốc.
14. Nhà soạn nhạc thiên tài nổi tiếng thế giới Beethoven để lại nhiều tác phẩm vượt thời gian, phần
lớn đều là những sáng tác sau khi ông bị điếc. Điếc là đại họa của con người, nhất là đối với những nhà
soạn nhạc, nhưng ông không buông xuôi mà nghĩ ra cách chiến thắng bản thân. Ông sáng tác âm nhạc
thông qua sự nhận thức về nhạc lý trong đầu, nhờ thế ông hoàn thành kiệt tác: Bản giao hưởng Định
Mệnh.
15. Phật Thích Ca nói rằng: “Chiến thắng muôn quân không bằng chiến thắng chính mình, vì chiến
thắng chính mình mới là chiến thắng oanh liệt nhất”. Chiến thắng bản thân là chiến thắng vĩ đại nhất.
Chiến thắng bản thân chứng tỏ sức sống mãnh liệt của mình, bất luận người nào: thông minh hay ngu dốt,
kiện toàn hay tàn tật,.. chỉ cần chiến thắng chính mình thì người đó sẽ đạt đến đỉnh cao của sự nghiệp.
16. Chu Văn An (1292- 1370) – nhà Nho, nhà hiền triết, nhà sư phạm mẫu mực cuối đời Trần, nổi tiếng
cương trực, không cầu danh lợi. Ra làm quan vào đời Trần Dụ Tông (đầu thế kỉ XIV), chính sự suy đồi,
nịnh thần lũng đoạn, ông dâng sớ xin chém bảy nịnh thần (thất trảm sớ) nhưng không được chấp thuận.
Ông treo ấn từ quan về quê dạy học, viết sách. Ông không vì trò làm quan to mà dựa dẫm, luôn thẳng
thắn phê bình những trò thiếu lễ độ.  Tấm gương về lối sống trung thực, bất chấp khó khăn vẫn
đấu tranh cho lẽ phải….
17. Con người sẽ trở nên mạnh mẽ khi nhận thức, kiểm điểm bản thân một cách nghiêm túc, trung

thực:
a. Xô-cơ-rat bị tật nói ngọng. Ông ý thức về hạn chế của mình nên luyện nói, tập diễn thuyết trước
sóng biển và trở thành nhà hùng biện nổi tiếng.
b. Mạc Đỉnh Chi có ngoại hình xấu xí, đi thi suýt bị đánh hỏng đã dâng bài phú về hoa sen và đỗ
Trạng Nguyên. Sau đi sứ sang Trung Quốc với tài năng nên được nể trọng và được phong làm Lưỡng
quốc
18. Sự bao dung và tình thương yêu sẽ cảm hóa con người. Có một nhà thơ với bút danh “Hoàn
Lương” từng nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng-Nha Trang, là một đại gia buôn
2

lậu xảo quyệt, thi nhân ấy có tên là Nguyễn Đức Tân (Đông Mỹ-Thanh Trì-Hà Nội). Nửa đời làm việc
thất đức, nhưng lúc ở trại giam, được nghe những lời khuyên nhủ tâm tình của giám thị coi tù, anh tỉnh
con mê. Và tên tướng cướp ấy rẽ sang một hướng khác khi mãn hạn tù. Anh trở thành nhà thơ, thành viên
của đội công an xã. Có được sự thay đổi lớn ấy là bởi sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tất
cả mọi người.
19. Những tấm gương sáng trong lịch sử coi “Tình thương là hạnh phúc của con người”:
a. Vua Trần Nhân Tông trong một chuyến đi thăm quân sĩ đã cởi áo bào khoác cho một người lính
trong đêm đông lạnh giá.
b. Hưng Đạo đại vương Trần Quốc Tuấn cùng chia ngọt sẻ bùi, cùng vào sinh ra tử với các tướng
dưới quyền trong ba cuộc kháng chiến chống quân Nguyên-Mông, giành thắng lợi vẻ vang cho dân tộc.
c. Người thanh niên Nguyễn Tất Thành xuất phát từ lòng yêu nước thương dân trong hoàn cảnh đất
nước bị đô hộ xâm lược đã rời Tổ quốc ra đi tìm đường cứu nước, cứu dân. Phương chấm sống của người
rất cao đẹp: “Mình vì mọi người”. Bác luôn lấy tình yêu thương và hạnh phúc của con người làm mục
đích và hạnh phúc cao nhất trong cuộc đời mình.
20. Trong lịch sử dân tộc có biết bao tấm gương về sống đẹp: Trần Hưng Đạo, Trưng Trắc-Trưng Nhị,
Trần Quốc Toản, Võ Thị Sáu, Kim Đồng, Nguyễn Văn Trỗi, vĩ đại hơn cả chính là Bác Hồ kính yêu của
dân tộc Việt Nam. Cách đây khoảng ba mươi năm, nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm, người chiến sĩ Nguyễn
Văn Thạc đã xung phong vào chiến trường chịu bao gian khổ thiệt thòi nhưng vẫn dành tình thương cho
tất cả những người xung quanh mình. Sống đẹp là chẳng ngại khó khăn gian khổ, bất chấp hi sinh.

21. Trong văn chương cũng như trong thực tế lịch sử có rất nhiều tấm gương hành động thể hiện
phẩm chất cao quý của con người:
a. Thánh Gióng: chỉ là cậu bé, nhưng nghe tin giặc đến vươn mình thành tráng sĩ, đánh đuổi giặc Ân
đem lại thái bình cho đất nước.
b. Thạch Sanh trong truyện Thạch Sanh-Lý Thông là người thật thà, dũng cảm, vị tha, sẵn sàng giúp
đỡ những ai có hoàn cảnh khốn khó.
c. Từ Hải trong “Truyện Kiều” của Nguyễn Du đã cứu Kiều ra khỏi lầu xanh, giúp nàng thực hiện
công bằng, công lý trong xã hội (Báo ân, báo oán).
d. Lục Vân Tiên đánh bọn cướp Phong Lai cứu Kiều Nguyệt Nga mà không cần báo ân chỉ đơn giản là
ra tay nghĩa hiệp.
e. Hai Bà Trưng khởi nghĩa đánh đuổi nhà Hán xâm lược không thể hi sinh.
f. Nguyễn Trãi nghe lời cha dạy, vào Lam Sơn phò tá Lê Lợi, đưa nhiều kế sách đánh giặc Minh, làm
nên chiến thắng oanh liệt lưu danh sử xanh.
g. Anh hùng áo vải Nguyễn Huệ dẹp yên nội loạn, đánh ta ngoại xâm (hai mươi vạn quân Thanh) đem
lại cuộc sống an lành cho nhân dân.
h. Hồ Chí Minh bôn ba tìm đường cứu nước, giải phóng dân tộc thoát khỏi ách đô hộ thực dân-phong
kiến, lập nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.
22. Người Nhật và phong cách văn hóa: Word Cup năm 2002 tổ chức tại Hàn Quốc và Nhật Bản. Có
rất nhiều người hâm mộ từ Châu Âu sang Nhật xem bóng đá, sau khi trận đấu kết thúc, trong các sân vận
động đã có rất nhiều vỏ hộp, chai lọ, rác vứt rải rác trên sân vận động. Những người Nhật đã nán lại, nhặt
các rác thải ấy bỏ vào thùng rác bên ngoài khiến những người Tây cảm thấy xấu hổ. Ý thức công cộng
của người Nhật quả là đáng khâm phục.
23. Tấm gương vượt lên số phận:
a. Thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký bị liệt hai tay từ khi lên bốn tuổi. Năm bảy tuổi, ông quyết tâm tập viết
bằng hai chân, dù khó khăn đến mấy. Thầy đã miệt mài tập viết ngày đêm, cuối cùng cũng đã làm mọi
việc bằng đôi chân kì diệu. Cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói: “Thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký là đại
diện cho sự phấn đấu phi thường và kì diệu, là tấm gương sáng cho bạn trẻ hôm nay, nhất là những
người khuyết tật noi theo”.
b. W.Hawking khi sắp học lên tiến sĩ bổng bị chứng bại liệt thần kinh, không vận động nói năng được.
Ông mơ thấy mình bị xử tử. Sau khi tỉnh giấc bỗng nhiên ông ý thức được, nếu như được xá tội. ông sẽ

3

làm nhiều điều có ý nghĩa. Từ đó, ông như sống lại sau khi ngỡ rằng tất cả tương lai đã chết, ông kích
hoạt lại đời mình, tìm hiểu, khám phá mặt trời, hố đen vũ trụ,… Từ đó ông cảm thấy đời mình có ý
nghĩa.
24. Nạn bạo hành: bé Hảo ở Bình Phước bị cha mẹ cắt gân chân, dư luận lên tiếng mạnh mẽ. Gần đây
nhất, vụ việc người cha hành hạ cháu Thảo phải cấp cứu ở bệnh viện TPHCM lại dấy lên câu hỏi: Làm
sao ngăn chặn nạn bạo hành trẻ em, khi những “hung thần” cha mẹ không hề ý thức về thiên chức của
mình?

PHẦN 2:
* Danh ngôn:
– Những người lười biếng sẽ không bao giờ biết rằng chỉ trong sự lao động mới có− sự nghỉ ngơi.
– “Nếu không vấp phải một trở ngại nào nữa, tức là bạn đã đi chệch đường rồi− đó.” (M. Ghenin)
-> trở ngại, những thất bại chính là một phần làm nên thành công
– Điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã − chấp nhận nó như thế
nào (A.Lincoln)
– Thành công chỉ đến khi bạn làm việc tận tâm và luôn nghĩ đến những điều tốt − đẹp. (A
schwarzenegger)
– Không có nghèo gì bằng không có tài, không có gì hèn bằng không có chí.− (Uông Cách)
– Kẻ nào không muốn cúi xuống lượm một cây kim thì không đáng có một đồng− bạc. (Ngạn ngữ Anh)
– Không có con đường nào dài quá đối với kẻ bước đi thong thả cũng không có cái − lợi nào xa xôi quá
đối với những kẻ kiên nhẫn làm việc. (La Bruyere)
– Câu trả lời gọn nhất là hành động. (Goethe)
− Đường tuy gần không đi không bao giờ đến, việc tuy nhỏ không làm chẳng bao− giờ nên (Tuân Tử)
– Ai chiến thắng mà không hề chiến bại
Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần?
* Ý chí, nghị lực trong cuộc sống – Vượt lên chính mình, chiến thắng bản thân
1. Sinh ra trong một gia đình nghèo ở thành phố Odense, cuộc sống nghèo khổ, không lúc nào có đủ

bành mì để ăn, đi học lại luôn bị bạn bè chê cười vì ngoại hình xấu xí, nhưng vượt qua tất cả với ước mơ
trở thành nghệ sĩ, Andecxen đã lang thang lên thành phố Copenhaghen, đóng những vai kịch tầm
thường, làm quét dọn. Cuối cùng nghị lực và tình yêu nghệ thuật đã giúp ông thành công. Những câu
chuyện của ông mãi mãi tồn tại trong tâm trí độc giả, mang lại cho trẻ thơ niềm hạnh phúc, thắp lên
những ước mơ đẹp.
2. Mở đầu cuốn tiểu thuyết “Tiếng chim hót trong bụi mận gai” tác giả có nhắc đến: Con chim chỉ hót 1
lần nhưng tiếng hót hay nhất thế gian, tiếng hót làm muôn loài thảng thốt, thượng đế trên trời cũng phải
lắng tai nghe, đó là tiếng của con họa mi, nhưng chỉ khi nó đâm mình vào bụi gai, chiếc gai dài, nhọn
xuyên qua trái tim bé nhỏ của nó thì tiếng hót ấy mới trở nên tuyệt diệu.
=> Không có vinh quang nào mà không trải qua nỗi đau khổ và hy sinh, vượt lên trên nỗi đau ấy, những
gì mình đạt được, những gì mình cống hiến trở nên có ý nghĩa và quý giá hơn gấp nhiều lần.
3. Kim cương và than chì đều hình thành từ nguyên tố Cacbon, nhưng tại sao, kim cương vô giá còn than
chì gần như thứ bỏ đi, kim cương đẹp lộng lẫy, lấp lánh còn than chì đen đúa, lem luốc…. Vì kim cương
bị nén ở độ sâu hơn 1000km, chịu áp suất 900 Giapascal, còn than chì bị thiêu rụi trong ngọn lửa với
nhiệt độ vài trăm độ C, vì cấu trúc bên trong của kim cương là cấu trúc vững chắc và hoàn hảo, còn than
chì thì ngược lại.
=> Khó khăn, thử thách là môi trường tôi luyện nên ý chí, bản lĩnh của mỗi người. Mỗi lần vấp ngã là
một lần trưởng thành, là một lần mạnh mẽ hơn.
4. Câu chuyện về chiếc tách:
Từ một nhúm đất sét màu đỏ, chiếc tách bị nhào nặn trong đau đớn, bị xoay đến chóng mặt, bị nung đến
tưởng như rạn nứt, rồi tiếp tục phải khoác lên mình cái mùi men khó chịu, và phải chịu tiếp một lượt
nung với sức nóng còn cao hơn nhiều lần nung đầu… trước khi nó có thể đường hoàng được trưng bày
trên những kệ sang trọng dưới ánh sáng lấp lánh. Chiếc tách phải hiểu rằng nó có thể bị đau đớn khi
nhào nặn, nhưng nếu không, nó sẽ ngày một khô héo đi; nó có thể chóng mặt khi bị đặt lên bàn xoay,
nhưng nếu nó bỏ cuộc thì nó sẽ méo mó và bị vỡ vụn; trong lò nung rất nóng và khó chịu, nhưng nếu
4

không làm như thế, cái tách có thể dễ dàng vỡ nát; nếu không chịu đựng được mùi sơn và mùi men kinh
khủng kia, nó sẽ trở nên mờ nhạt với cuộc đời, và nếu nó không vượt qua được thử thách lửa đốt lần thứ

hai, nó sẽ không tồn tại được lâu bởi vì không giữ được độ rắn chắc. Trải qua biết bao thử thách và đau
đớn, nhưng biết nhẫn nại và vượt lên trên những cơn đau ấy chiếc tách đã trở nên đẹp đẽ, có giá trị, và
xứng đáng được bày trong tủ kính trong sự ngưỡng mộ và nâng niu của mọi người.
5. Bài học từ những chú hươu cao cổ
Khi sinh con, hươu mẹ không nằm mà lại đứng, như vậy hươu con chào đời bằng một cú rơi hơn 3m
xuống đất và nằm ngay dưới đó. Sau vài phút, hươu mẹ làm một việc hết sức kỳ lạ, đó là đá vào người
con mình cho đến khi nào nó chịu đứng dậy mới thôi. Khi hươu con mỏi chân và nằm, hươu mẹ lại thúc
chú đứng lên. Cho đến khi thực sự đúng được, hươu mẹ lại đẩy chú ngã xuống để hươu con phải nỗ lực
tự mình đứng dậy trên đôi chân còn non nớt của chính mình. Nếu không “tàn nhẫn” như thế, hươu con
sẽ không tự rèn cho mình đôi chân cứng cáp, cơ thể khoẻ mạnh để nhanh chóng thích nghi với cuộc
sống.
-> khó khăn thử thách là để tôi luyện chúng ta, trải qua điều đó bằng chính nỗ lực của bản thân sẽ giúp
chúng ta có được những thành quả xứng đáng.
6. Câu chuyện của ốc sên
Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ:
“Mẹ ơi! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt
chết đi được!”
“Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh” – Ốc sên mẹ
nói.
“Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa
cứng đó?”
“Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy”.
“Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hoá được, tại sao em
ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?”
“Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy”.
Ốc sên con bật khóc, nói: “Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng
chẳng che chở chúng ta”.
“Vì vậy mà chúng có cái bình!”
– Ốc sên mẹ an ủi con – “Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính
bản thân chúng ta”.

-> sinh ra trên đời không phải ai cũng được may mắn, ngay cả những người may mắn cũng luôn gặp
phải những điều khó khăn trong cuộc sống. Điều quan trọng là phải biết dựa vào chính bản thân mình,
nỗ lực vượt qua những khó khăn ấy chứ không phải trông chờ, ỷ lại vào người khác. Cái vỏ ốc – trong
mắt ốc sên con là những gì nặng nề vướng víu và bất hạnh, nhưng theo lời mẹ dạy, đó lại là cái có thể
bảo vệ cho ốc.
-> sức mạnh nằm ngay bên trong chúng ta, hãy biết biến khó khăn của hoàn cảnh thành cơ hội, thành lợi
thế của bản thân mình.
7. Nick Vujicic – sinh ra đã không có tứ chi, trong những năm đầu cuộc đời, anh đã phải đối mặt với sự
chế giễu của những người xung quanh, sự từ chối nhận học của nhiều trường, rơi vào trầm cảm tồi tệ và
nhiều lần có ý định từ bỏ cuộc sống, năm anh 10 tuổi anh đã cố tự dìm mình trong bồn tắm, nhưng tình
yêu đối với cha mẹ không cho phép anh làm điều đó. Thế rồi anh nhận ra trên thế giới này không phải
chỉ có mình anh chịu những thiệt thòi, bất hạnh đó, anh dần chấp nhận khuyết tật của bản thân mà có
suy nghĩ vô cùng tích cực rằng “Chúa đã tạo ra anh ắt có dụng ý nào đó và sẽ không để anh trở nên vô
dụng mãi” “tôi được sinh ra không phải là một sự trừng phạt mà là sự sáng tạo đặc biệt của Chúa để
Chúa hiển lộ những công việc đặc biệt của Người qua tôi”. Nick dần tìm ra cách sống một cuộc sống đầy
đủ mà không có tứ chi, học được thành thạo những kỹ năng đời thường mà một người bình thường thực
hiện dễ dàng. Tốt nghiệp đại học với tấm bằng kép, trở thành nhà diễn thuyết và tuyên truyền động lực
nổi tiếng, thành đại sứ của nghị lực phi thường, anh đã đem đến cho biết bao con người niềm tin, ý chí,
nghị lực đối với bản thân họ, đối với cuộc sống này. -> trên đời này không có điều gì quá tồi tệ và không
thể vượt qua, cũng không có bất hạnh nào không thể chịu đựng được, quan trọng là cách bạn chấp nhận
nó, vượt qua nó như thế nào.
8. Thảm hoạ kép – động đất 9,0 độ rich te và sóng thần cùng lúc giáng xuống thành phố Fukoshima của
Nhật Bản năm 2011 đã khiến không chỉ thành phố này mà cả nước Nhật chịu những thiệt hại vô cùng
5

nặng nề về người và của. Sau thảm họa kép, cả thế giới khâm phục trước một Nhật Bản kiên cường vượt
lên nỗi đau và sự phục hồi thần kỳ ở những khu vực bị ảnh hưởng.
-> sự kiên cường, kỷ luật, tinh thần đoàn kết, ý chí quyết tâm của cả dân tộc Nhật Bản đã giúp đất nước
này vượt qua được biến cố nặng nề vào hàng bậc nhất ấy.

9. Mỗi một con sâu khi muốn trở thành con bướm xinh đẹp với đôi cánh tự do, lộng lẫy và mềm mại đều
phải nhẫn nại trải qua thời gian chịu đựng khổ sở trong cái kén bé nhỏ và sự đau đớn tưởng như không
vượt qua nổi khi tách cái kén để chui ra. Nếu nó không dùng sức lực của chính mình để vượt qua những
thử thách ấy, đôi cánh của nó sẽ sưng phồng lên và èo uột, không thể cứng cáp khoẻ mạnh, đầy đủ sắc
màu lộng lẫy và sống một cuộc sống tự do bay lượn như nó hằng mơ ước.
10. Có một vị vua nọ cố ý sai người đặt một hòn đá to giữa đường đi lại của mọi người và nấp ở một chỗ
quan sát. Đã rất nhiều người qua lại và bực mình vì sự bất tiện mà tảng đá mang lại nhưng không ai
dừng lại để “dọn” tảng đá đi mà chỉ tìm cách đi vòng qua nó. Có một người nông dân gánh rau củ ra
chợ bán nhìn thấy tảng đá như vậy đã đặt gánh hàng của mình xuống và cố gắng đến toát cả mồ hôi để
đẩy tảng đá gọn vào bên vệ đường. Khi anh ta quay trở lại chỗ gánh rau của mình thì nhặt được một túi
tiền có ghi là “phần thưởng dành cho người không chỉ nghĩ cho bản thân”. Có lẽ ngoài ý nghĩa như
mảnh giấy đã ghi trên túi tiền, chúng ta nên hiểu rằng: mọi nỗ lực đều được trả công xứng đáng và đằng
sau khó khăn bao giờ cũng là một cơ hội – món quà quý giá.
11. Câu chuyện của nhà hiền triết Heghen.
Ông kể cho chúng ta nghe về ba người thầy mà ông gặp được trong cuộc sống: – người thầy thứ nhất là
một gã ăn trộm. Anh ta cho Heghen thấy được niềm tin và sự lạc quan, thanh thản ngay cả khi có những
đêm anh ta trở về mà không trộm được món đồ nào “Ngày mai tôi sẽ kiếm được thứ gì đó, nếu không
phải ngày mai thì sẽ là ngày kia..” – người thầy thứ hai là một con chó. Khi nó khát nước, nó đến bên bờ
sông nhưng nhìn thấy cái bóng của mình ở dưới nước nó đã chực quay đi. Song, sau một hồi suy nghĩ nó
đã nhảy xuống nước và tha hồ vẫy vùng ngụp lặn trong sự sung sướng, khoái chí của mình
-> cái quan trọng là phải biết chiến thắng, vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân thì bạn mới đạt được những
thứ mà bạn muốn. – người thầy thứ ba là một cậu bé trong nhà thờ. Heghen đến, khi nhà thờ tối om, ông
thắp lên một cây nến và đưa cho cậu bé, một lúc sau ông thổi tắt cây nến và hỏi cậu bé “con có biết ngọn
lửa ở cây nến đã đi đâu không?”. Cậu bé trả lời Heghen “vậy ngọn lửa ban đầu do đâu mà có?”. Câu hỏi
của cậu bé làm ông lúng túng và trong phút chốc thấy hổ thẹn với bản thân vì sự ngạo nghễ lúc đầu. Nó
khiến Heghen nhận ra rằng trong cuộc sống này phải không ngừng học hỏi, đừng sớm vội tự tin về
những gì mình đã biết..
12. Nhìn những con voi ở rạp xiếc, chắc hẳn chúng ta sẽ có thắc mắc trong đầu “tại sao con voi to lớn là
thế mà phải chịu trói buộc bằng sợi xích sắt quá bé nhỏ so với nó, sao phải chịu sự điều khiển của roi
điện”. Nó hoàn toàn có thể dùng sức mình để thoát ra. Là bởi vì ngay từ khi chúng còn nhỏ, chưa thể

phản kháng, chúng đã chịu sự kìm hãm của dây xích, đã chịu sự điều khiển của roi vọt. Đối với chúng đó
là những thứ chúng không thể tự mình vượt qua được, và rồi năm tháng qua đi, vẫn với suy nghĩ đó
chúng không thể nào thoát ra, trong khi chúng không biết rằng chúng hoàn toàn có thể làm điều đó.
-> mặc cảm và nỗi sợ hãi trong quá khứ, không thể chiến thắng được bản thân đã khiến voi kia suốt đời
chịu sự điều khiển, giam hãm của người khác, không được sống là mình.
13. Chuyện con bọ chét Các nhà khoa học khi nghiên cứu về thói quen của bọ chét đã nhốt chúng trong
một cái hộp trong suốt có đậy nắp. Ban đầu những con bọ này nhảy rất mạnh, chúng đập đầu vào nắp
hộp và đau điếng. Những lần nhảy sau, chúng cố điều chỉnh để nhảy thấp hơn so với lần trước, giảm đi
lực va chạm với nắp hộp. Kết quả là cứ thế cho đến một lúc nào đó, các nhà khoa học mở nắp hộp,
những con bọ này cũng không thể bay, nhảy ra ngoài được nữa. -> niềm tin “đau lắm, mình không thể
làm được”, sự sợ hãi khó khăn khiến chúng ta ngại dấn thân, ngại cố gắng, lâu dần cái suy nghĩ muốn
thoát ra, muốn thực hiện mục tiêu của mình cũng sẽ không còn nữa.
14. Người cha nọ nghiện rượu nặng và có hai cậu con trai. Khi lớn lên, người anh là phiên bản thứ hai
của ông bố, còn người em lại đi đầu trong phong trào tuyên truyền tác hại của bia rượu. Kỳ lạ là khi
được hỏi “điều gì khiến anh thành như ngày hôm nay” thì cả hai đều chung một câu trả lời “có một
người bố như thế thì tất nhiên tôi phải trở thành thế này rồi”
-> hoàn cảnh không phải là cái cớ để chúng ta vin vào đó bào chữa cho sự hèn nhát của bản thân mà
chúng ta phải biết vượt lên trên hoàn cảnh vốn có của mình, chiến thắng nó. Đây cũng là một ví dụ cho
việc làm chủ bản thân, làm chủ cuộc sống của mình. “Tôi chỉ có thể trở thành người do chính tôi tạo
ra”.
6

15. Danh ngôn hay
– Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày
(Hellen Keller)
– Chiến thắng bản thân là chiến công hiển hách nhất (Platon)
− Sứ mệnh của người mẹ không phải là làm chỗ dựa cho con cái mà là làm cho chỗ dựa ấy trở nên
không còn cần thiết nữa.
– Cây cải đắng quên mình trong đắng

Trổ hoa vàng bên bờ suối để ong bay
– Ngay cả cái bóng của bạn cũng sẽ rời bỏ bạn khi bạn ở trong bóng tối (Hitler)
− Đường đi khó không phải vì ngăn sông cách núi. Mà khó vì lòng người ngại núi e sông (Nguyễn Thái
Học)
Nếu hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ ngả về sau bạn (ngạn ngữ Nam Phi)
− Thiên đường ở chính trong ta, địa ngục cũng từ lòng ta mà có.
*. Tình mẫu tử, tình yêu thương con người, lòng bao dung, vị tha, cho và nhận, sự cống hiến.
1. Câu chuyện bác thợ săn và con vượn. Một bác thợ săn nọ nổi tiếng là người săn giỏi, con thú nào để
bác nhìn thấy thì coi như nó đã tận số. Một lần đi săn, bác nhìn thấy một con vượn mẹ đang cho con
mình bú sữa, như bao lần, bác rút mũi tên bắn trúng vượn mẹ. Vượn mẹ quay ra nhìn bác đầy căm giận
rồi từ từ đặt con xuống, lấy một nắm bùi nhùi gối đầu cho con, và lấy một lá cây vắt lấy sữa đặt ngang
miệng con mình. Sau đó, vượn mẹ rút mũi tên ra, gào lên một tiếng rồi ngã xuống. Chứng kiến cảnh đó,
bác thợ săn rơi nước mắt và từ đó về sau bác không bao giờ đi săn nữa.
-> ngay cả khi cận kề cái chết thì vượn mẹ cũng vẫn lo lắng và nghĩ cho con mình hơn cả bản thân.
2. Câu chuyện con bồ nông
Con bồ nông mẹ bay về tổ sau một ngày đi kiếm ăn nhọc nhằn. Trời mưa gió. Hôm nay, trong cái diều to
của nó chẳng có gì. Nó không tìm được chút thức ăn nào để đem về cho những con bồ nông con. Nó
đang bay ngược gió. Nó kiệt sức, nhưng nó vẫn cố tìm về tổ, về với các con. Khi bồ nông mẹ về đến nhà,
những con bồ nông con nháo nhác vươn cổ lên, đưa mỏ của mình lấy mồi trong diều của mẹ. Bồ nông
con được no bụng nhưng chúng không biết rằng đấy là bữa ăn cuối cùng mẹ có thể dành cho chúng.
-> sự hy sinh cao cả của mẹ bồ nông cho các con nhưng qua đó cũng thể hiện sự vô tâm của lũ trẻ.
Chúng coi rằng việc mẹ mang thức ăn về cho mình là hiển nhiên và không màng gì đến dáng vẻ nhọc
nhằn, mệt mỏi của mẹ. Và chúng phải trả giá vì sự vô tâm ấy.
3. Lưu Tư Kinh là con trai duy nhất của một quả phụ nghèo sống ở miền quê hẻo lánh. Anh phải rời mẹ
để lên thành phố xa xôi lập nghiệp, hàng tháng anh vẫn gửi tiền và thư về cho mẹ, nhưng lòng thì nhớ
mẹ khôn nguôi. Một lần thu xếp về thăm mẹ, anh mua cho bà một con vẹt xanh để bà có người bầu bạn.
Thế rồi Lưu Tư Kinh đi. Ở nhà, thỉnh thoảng con vẹt lại cất tiếng: “Mẹ ơi, con Lưu Tư Kinh đây, con
nhớ mẹ lắm… Mẹ ơi, mẹ vất vả quá, nghỉ tay một chút đi mẹ… Mẹ ơi mẹ khỏe mạnh nhé …” Bà cảm
thấy vui vẻ và ấm lòng hơn rất nhiều. Bà thương quý con vẹt xanh vô cùng, tắm rửa, chăm sóc cho nó,
trò chuyện hàng ngày như với con trai mình vậy. Chẳng bao lâu sau bà qua đời, Lưu Tư Kinh về bên

cạnh mẹ trong nỗi đau xót vô hạn. Mệt mỏi rồi ôm ảnh mẹ thiếp đi, anh nghe đâu đó có tiếng nói “con ơi
mẹ nhớ con lắm…”, anh choàng tỉnh và đau đớn nhận ra đó là tiếng nói của con vẹt xanh ngày nào. Nó
tuy đã được mẹ anh thả đi, nhưng vẫn quanh quẩn ở đây như chờ anh về mà nhắn nhủ những lời yêu
thương ấy….
4. Có một người con gái khi không thể chịu được những lời trách mắng của mẹ, đã giận dữ bỏ nhà đi.
Một ngày kia khi cô không thể đi được nữa, trong lòng nhớ mẹ và ân hận vô cùng, cô đã tìm về nhà.
Hoảng hốt khi từ xa thấy nhà không khoá cửa, đã khuya mà đèn vẫn sáng, cô sợ có điều gì không lành
liền vừa chạy về nhà mình vừa khóc gọi mẹ…Khi thấy mẹ, cô oà khóc nức nở và ôm chặt lấy mẹ. Khi đã
bớt xúc động, cô hỏi mẹ vì sao lại để cửa mở như thế làm cô lo lắng, và người mẹ trả lời “từ khi con đi,
ngày nào mẹ cũng mở cửa và để đèn sáng mong con trở về”…
-> tình thương và lòng bao dung của mẹ là vô bờ bến, vô điều kiện….
5. Gần đây một đoạn video về cuộc phỏng vấn của 24 người cho công việc khó nhất thế giới, được đăng
tải trên kênh YouTube đã gây ngạc nhiên cho hàng triệu người xem. Công ty Rehtom Inc ở Boston đã
đăng thông tin tuyển dụng cho vị trí Giám đốc điều hành trên mạng internet và tạp chí. Yêu cầu cần thiết
cho công việc này vô cùng khó khăn. Phải đứng gần như tất cả các thời gian. Liên tục di chuyển đôi
chân, cúi người và phải có sức bền đặc biệt. Làm việc 135 tiếng đồng hồ cho đến hầu như suốt một tuần.
7

Có bằng cấp trong lĩnh vực y tế, tài chính và ẩm thực là điều kiện cần thiết. Không có kỳ nghỉ vào Lễ tạ
ơn, Giáng sinh, năm mới. Khối lượng công việc tăng lên vào các ngày lễ. Mức lương: 0 USD. Tất nhiên
với những mô tả trên, cả 24 người tham gia phỏng vấn đều thấy như đang bị đùa cợt vì đó là những việc
làm không vô điều kiện và vô lý hết sức. Họ từ chối công việc một cách thẳng thắn và nghĩ rằng không
một gã nào có thể chấp nhận công việc này. Nhưng kết quả thật bất ngờ và đó cũng là thông điệp của
người làm video: một người có thể đảm bảo tất cả những điều kiện trên và âm thầm lặng lẽ cống hiến
không một lời oán trách không cần một đồng tiền lương – ấy chính là mẹ của bạn. Hãy yêu quý và trân
trọng mẹ của mình, bà ấy đã vất vả yêu thương, chăm sóc, lo lắng….cho bạn, vô điều kiện.
6. Câu chuyện hoa hồng tặng mẹ:
Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng
300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại

khóc. – Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu – nó nức nở – nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi
giá một hoa hồng đến 2 đôla. Anh mỉm cười và nói với nó: – Đến đây, chú sẽ mua cho cháu. Anh liền mua
hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà
không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời: – Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu. Rồi nó chỉ đường
cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói: – Đây là nhà của
mẹ cháu. Nói xong, nó cẩn thận đặt cành hoa hồng lên mộ. Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ
dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà
mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.
-> hãy yêu thương mẹ của mình khi còn có thể.
7. Câu chuyện về cậu bé với ông lão ăn xin: trước mặt người ăn xin già nua, khắc khổ, rách rưới, cậu bé
đã lục hết túi này đến túi khác mà không có lấy một xu lẻ, cậu bối rối nắm tay ông “Xin lỗi cháu không
có gì cho ông cả”, ông lão mỉm cười “Cảm ơn cháu, như vậy là cháu đã cho lão nhiều lắm rồi”. Cả ông
lão ăn xin và cậu bé đều cảm thấy mình đã nhận được một điều quý giá.
-> Hãy cho nhau yêu thương, sự đồng cảm, chia sẻ điều đó còn hơn hết thảy mọi thứ vật chất trên thế
gian.
8. Trong lá thư của một người con gái gửi cho bạn trai của mình có một đoạn như sau: “Tối nay, cũng
như bao ngày em đến nhà anh, đã 9g tối anh vẫn chưa về nhà. Khi đến nhà anh, em nhìn thấy mẹ đang
khâu lại chiếc áo bị bỏng thuốc lá của anh. Em xin phép được tặng cho anh cái đồng hồ với lời nhắn:
“Thời gian luôn trôi đi lạnh lùng. Có những thứ ngày mai làm được, nhưng có những thứ ngày mai không
thể nào làm được nữa”. Và một cái nút áo với lời nhắn chân tình: “Đôi khi người ta biết được rất nhiều
điều nhưng lại không biết một điều đơn giản là áo mình đang mặc có bao nhiêu cái nút!”. Anh đã sống vì
mọi người nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất. “Em thấy anh rủ bạn về nhà cùng
vui vẻ, làm xả láng mấy thùng Ken, anh em bàn tán chuyện đời, chuyện cơ quan, chuyện nhà sếp, chuyện
quan trường, đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn hổng hết. Em thấy mẹ cặm cụi dọn dẹp thức ăn dư, lom khom
nhặt từng vỏ lon xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha nước, cho thằng con tỉnh rượu mỗi khi
say. Em thấy anh sáng ra sạp gom gần hết báo, đọc ngấu nghiến từng bài từng mục. Ngẫm chuyện đời,
chuyện quan liêu, chuyện cửa quyền, chuyện Mỹ, chuyện I rắc, chuyện SEA Games… Em thấy mẹ cẩn
thận sắp từng tờ báo, lựa riêng ra những phần quảng cáo rồi ngập ngừng hỏi cái này cân ký bán được
hông con? Em thấy anh chơi hết lòng với bạn, chẳng bỏ về dù tăng 4 hay tăng 3… Em thấy mẹ cứ trằn
trọc ra vô mãi, “2g rồi mà phòng nó vắng tanh” Em thấy anh sau một ngày làm mệt mỏi, về nhà bật máy

lạnh, bật quạt, ngã lưng nằm thẳng chân, chẳng muộn phiền. Em thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trời
nóng, rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức chưa. Em thấy anh chuyên viên vi tính, viết phần
mềm để quản lý công ty, xem công nợ, lãi lỗ, bấm một phát là có ngay. Thế mà chẳng thể nào tính đúng
được tình thương của người mẹ. Em thấy mẹ chẳng cần vi tính, vẫn âm thầm lập trình cá, cơm, rau. Biết
chị Hai cái áo ủi không ngay, còn anh nữa đôi giày cả tuần chưa chịu đánh! Em thấy anh chuyện làm
chuyện lớn mà quên đi những chuyện nhỏ xung quanh. Em thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mình
những bài học lớn lao…”
-> Hãy biết trân trọng những điều bình dị nhỏ nhặt nhất, hãy yêu quý mẹ của mình. “Có những thứ ngày
mai không thể nào làm được”
9. Hai biển hồ:
Đất nước Palestin có 2 biển hồ: biển Chết và biển Galile cùng xuất phát từ sông Jordan. Nước sông
Jordan chảy vào biển Chết. Biển Chết đón nhận và giữ lại riêng cho mình mà không chia sẻ, nên nước
trong biển Chết trở nên mặn chát. Biển hồ Galilê cũng đón nhận nguồn nước từ sông Jordan rồi từ đó

8

mà tràn qua các các hồ nhỏ và sông lạch, nhờ vậy nước trong biển hồ này luôn sạch và mang lại sự sống
cho cây cối, muông thú và con người.
-> chia sẻ những gì mình có, giúp đỡ mọi người sẽ làm cho chính bản thân chúng ta trở nên hoàn thiện
hơn, chúng ta cảm nhận được cuộc sống một cách ý nghĩa, lạc quan; còn sự ích kỷ chỉ khiến mình ngày
trở nên cô đơn và cằn cỗi.
10. Liên Xô trong quá khứ được coi là “người anh cả của chủ nghĩa xã hội”. Với tinh thần quốc tế cộng
sản to lớn, sau khi chiến thắng ở thế chiến thứ 2, Liên Xô không ngừng viện trợ về mọi mặt cho các nước
Đông Âu, các nước thuộc địa ở Châu Á giành độc lập, trong đó có Việt Nam. Trong lịch sử thế giới từ
trước đến nay, không một quốc gia nào vĩ đại như Liên Xô, với tinh thần giương cao ngọn cờ hoà bình,
giải phóng vô sản, người lính của đất nước này có mặt ở hầu khắp các chiến trường trên thế giới, lương
thực, vũ khí, thuốc men, quân tư trang… và rất nhiều tài sản to lớn khác được Liên Xô hỗ trợ hoàn toàn
cho công cuộc giải phóng đất nước của các nước thuộc địa Á, Phi, Đông Âu.
11. Viết trên cát và khắc trên đá: Có hai người bạn đang cùng nhau trải qua một chuyến đi dài. Trên

đường đi qua sa mạc, hai người đã có một cuộc tranh cãi gay gắt. Không giữ được bình tĩnh, một người
đã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng:
“Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi.” Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo,
nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát. Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầy
và ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh. Ngay sau khi hồi phục, người
bạn suýt chết đuối khắc lên tảng đá dòng chữ: “Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi.” Người
bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: “Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là
một tảng đá?” Và câu trả lời anh nhận được là: “Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều
đó lên cát nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn. Nhưng khi chúng ta nhận
được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể
cuốn bay đi.”
-> bài học về lòng khoan dung và sự biết ơn.
12. Giữ những giận dữ, oán hận trong lòng cũng giống như bỏ đầy muối vào một cốc nước, nước sẽ mặn
chát mà cơn giận dữ ấy cũng không nguôi ngoai bớt. Nhưng cũng ngần ấy muối, nếu chúng ta mang bỏ
xuống một cái hồ thì nước trong hồ vẫn trong xanh và dịu mát, muối lại có thể tan đi.
-> tha thứ khoan dung làm cho ta thấy nhẹ nhõm, dễ chịu hơn.
13. Cậu bé và món cà ri
Có một cậu bé hay nghịch ngợm, một chiều nọ khi ông của cậu đang ngủ, cậu liền nghĩ ra trò lấy cà ri
bôi lên râu của ông. Đối với một số người, cà ri là món khoái khẩu, nhưng cũng có rất nhiều người thấy
khó chịu với mùi này. Khi ông của cậu bé thức dậy, ông lập tức đã cau mày và mũi đánh hơi thấy một
mùi mà ông không ưa. Ông lão cho rằng căn phòng hôm nay có một thứ mùi rất khó chịu, liền mở cửa đi
ra ngoài. Nhưng kỳ lạ, ông đi đến đâu cũng thấy mùi đó, càng đi lại càng ngửi thấy rõ rệt, ông càng tức
giận và gắt lên rằng “tại sao thế giới này lại nhiều những điều kinh tởm như thế!”, nào ông có biết cái
“điều kinh tởm” ấy lại từ chính ông mà ra
-> đôi lúc chúng ta chỉ biết than thở và đổ lỗi cho hoàn cảnh nhưng không biết rằng chính bản thân
mình mới là nguyên nhân gây ra những điều không tốt.
14. Cô bé bán diêm có lẽ không chết vì đói và lạnh mà chính bởi sự nhẫn tâm, lạnh lùng của người cha
và sự thờ ơ, vô cảm của biết bao kẻ qua đường.
15. Có người một lần trong mộng được Diêm Vương dẫn đi thăm quan địa ngục, đến đó, anh ta phát
hiện mọi người đang cãi nhau. Vốn là ở địa ngục có một cái bàn lớn, trên bàn bày một số món ăn, mỗi

người cầm một cái thìa rất dài. Không có cách nào để lấy được thức ăn ngoài việc dùng những cái thìa
dài đó, hậu quả là thìa dài vướng víu, ai cũng muốn ăn nhiều, tranh giành, không nhường nhịn nhau nên
sinh cãi vã om sòm. Tiếp theo, ông ta lại lên thăm cõi cực lạc. Thật kỳ lạ, quang cảnh nơi đây không
khác gì địa ngục, cũng một chiếc bàn lớn, với các món ăn và những chiếc thìa rất dài. Điểm duy nhất
khác nhau là mọi người ở đây ăn uống với nhau một cách vui vẻ. Tại sao vậy? Vì mọi người dùng chiếc
thìa rất dài đó để xúc thức ăn cho nhau, nhường nhịn nhau nên không xảy ra va chạm, cãi vã.
-> Thiên Đàng và Địa Ngục không có gì khác biệt, chúng chỉ khác nhau ở cách con người đã sống và
đối xử với nhau như thế nào mà thôi.
16. Những dẫn chứng tiêu biểu về sự cống hiến có thể lấy ở những người nổi tiếng – những doanh nhân
thành đạt, nhà bác học lỗi lạc, những vĩ nhân của lịch sử…vì sự cống hiến to lớn, vĩ đại của họ đối với
nhân loại.
17. Danh ngôn/ thơ hay
– Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
9

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
– Con dù lớn vẫn là con của mẹ.
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con (Chế Lan Viên)
− Trong vũ trụ có 7 kỳ quan nhưng kỳ quan tuyệt phẩm nhất là trái tim người mẹ.
− Dù vua chúa hay dân cày, kẻ nào tìm thấy sự bình an trong gia đình thì kẻ đó là người sung sướng nhất
HỎI:
Tôi hỏi đất:
– Đất sống với đất như thế nào?
– Chúng tôi tôn cao nhau
Tôi hỏi nước: – Nước sống với nước như thế nào?
– Chúng tôi làm đầy nhau
Tôi hỏi cỏ: – Cỏ sống với cỏ như thế nào?
-Chúng tôi đan vào nhau làm nên những chân trời.
Tôi hỏi người: – Người sống với người như thế nào?

Tôi hỏi người: – Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người: – Người sống với người như thế nào? (Hữu Thỉnh)
– Nếu không yêu thương chính mình, bạn không thể yêu thương người khác. Nếu bạn không có từ bi đối
với mình, bạn không thể phát triển lòng từ bi đối với người khác.
– Con ong được ca tụng vì nó làm việc không phải cho chính mình nhưng cho tất cả (Saint
J.Chrysistome)
= Đời người chỉ sống có một lần, hãy sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài
sống phí (Nikolai A.Ostrovsky)
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình? (Tố Hữu)
− Lễ vật lớn nhất đời người là khoan dung (14 điều dạy của Phật)
– Tội lỗi lớn nhất đời người là bất hiếu (14 điều dạy của Phật)
− Có gì đẹp trên đời hơn thế/ Người với người sống để yêu nhau? (Tố Hữu)
− Chúng ta tạo nên cuộc sống từ những điều nhận được, nhưng chúng ta thực sự làm nên cuộc đời chính
từ điều mà chúng ta cho đi.(Wiston Churchill)
– Khi ta tặng bạn hoa hồng, tay ta còn vương mãi mùi hương (Ngạn ngữ Bungari)
− Con người được tạo hoá ban cho hai cái túi, một cái túi đựng trước ngực và một cái túi ở sau lưng.
Túi ở trước ngực chứa đựng toàn những điều xấu xa, hạn chết của người khác, còn túi ở sau lưng lại
đựng khuyết điểm của chính bản thân mình. Vì thế mà con người thường chỉ biết cao ngạo nhìn xuống
mà chỉ trích và phán xét lỗi lầm của người khác trong khi cố giấu đi những sai phạm của chính mình.
– “Chao ôi! Ðối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở,
ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi… Toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những
người đáng thương; không bao giờ ta thương…” (Nam Cao)
– Con người ta chỉ xấu xa trước đôi mắt ráo hoảnh của phường ích kỷ, và nước mắt là miếng kính biến
hình vũ trụ. (Nam Cao)
– Thế giới đã phải chịu những tổn thất rất lớn, không phải vì sự tàn ác của những − kẻ xấu xa mà vì sự im
lặng của những người tốt.(Napoleon)
-> phải biết đấu tranh chống lại cái xấu cái ác, lên tiếng bảo vệ lẽ phải, tình thương, sự công bằng, phê
phán biểu hiện vô cảm…
– Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn lòng ích kỉ. Kẻ − mạnh là kẻ gíup đỡ người
khác trên đôi vai mình. (Nam Cao)

* Sáng tạo, tự tin, tự chủ, lạc quan, có thái độ sống tích cực
1. Truyện kể rằng, tại Viện Nghiên Cứu Cao Cấp Princeton, Einstein ra đề thi cho sinh viên. Một anh
phụ giáo hớt hải chạy đến báo ông biết: thưa giáo sư, đề thi năm nay giống y như năm trước, chắc là giáo
sư quên không để ý. Einstein mỉm cười: đề thi thì giống nhưng đáp số thì đã khác!
-> không ngừng tìm tòi, sáng tạo để hoàn thiện vì mọi đích đến đều có những lối đi của riêng mình
2. Khi Thượng Đế tạo ra con người, Người muốn dành cho sinh vật đặc biệt này một món quá – món quá
rất quý giá nhưng Ngài muốn nó không dễ để tìm được ra, ấy là sự sáng tạo. Thượng Đế liền họp các
cận thần của mình lại để tìm cho ra nơi hoàn hảo nhất để cất giấu sự sáng tạo, người thì cho rằng hãy
chôn sâu trong lòng đất, người thì gợi ý hãy cất chúng trên những đỉnh núi cao…. nhưng những ý kiến đó
10

đều bị bác bỏ, con người một ngày nào đó bằng sự khôn ngoan và dẻo dai của mình cũng có thể tìm
được. “Vậy hãy cất nó sâu bên trong chính con người” – một ý kiến được đưa ra khi tất cả đang nhọc
công nghĩ ngợi. Thượng Đế nghe thấy vậy thì hết sức tâm đắc và đã quyết định đem giấu sự sáng tạo vào
sâu bên trong mỗi con người – nơi mà không thể dễ dàng tìm được ra nếu con người không có niềm tin,
không ngừng học hỏi và trải nghiệm, khám phá.
3. Einstein khi giảng giải về công việc của mình cho con trai nghe, ông nói: khi con bọ hung bò trên một
cành cây cong, nó không biết là cành cây bị cong. Ba may mắn hơn nó: ba thấy được điều mà con bọ
hung không thấy
-> chúng ta khác nhau ở chỗ chúng ta thấy được gì, học hỏi được gì, sáng tạo được gì từ những cái vốn
có trong cuộc sống
4. Những tỷ phú thế giới như Bill Gates, Steve Jobs, Mark Zuckerberg,….; những nhà bác học vĩ đại
Newtons, Einstein, Edison,…những vị tướng quân sự tài ba bậc nhất thế giới như Napoleon, Alexander
Đại Đế, Thành Cát Tư Hãn, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, đại tướng Võ Nguyên Giáp…. đều là
những con người hết sức linh hoạt và sáng tạo, luôn không ngừng suy nghĩ để tìm ra con đường ngắn
nhất, hiệu quả nhất để thực hiện được mục tiêu của mình. Ngay cả những con người bình thường như
mỗi chúng ta cũng mang trong mình sự sáng tạo, quan trọng là chúng ta có biết phát hiện và không
ngừng sử dụng nó để làm cho cuộc sống của mình trở nên thú vị, tươi đẹp, đáng sống hơn hay không.
5. Tái ông thất mã

Câu chuyện dân gian nổi tiếng Trung Quốc Một ông lão ở gần biên giới giáp với nước Hồ phía Bắc
nước Tàu, gần Trường thành, có nuôi một con ngựa. Một hôm con của ông lão dẫn ngựa ra gần biên
giới cho ăn cỏ, vì lơ đễnh nên con ngựa vọt chạy qua nước Hồ mất dạng. Những người trong xóm nghe
tin đến chia buồn với ông lão. Ông lão là người thông hiểu việc đời nên rất bình tỉnh nói: – Biết đâu con
ngựa chạy mất ấy đem lại điều tốt cho tôi. Vài tháng sau, con ngựa chạy mất ấy quay trở về, dẫn theo
một con ngựa của nước Hồ, cao lớn và mạnh mẽ. Người trong xóm hay tin liền đến chúc mừng ông lão,
và nhắc lại lời ông lão đã nói trước đây. Ông lão không có vẻ gì vui mừng, nói: – Biết đâu việc được
ngựa Hồ nầy sẽ dẫn đến tai họa cho tôi. Con trai của ông lão rất thích cỡi ngựa, thấy con ngựa Hồ cao
lớn mạnh mẽ thì thích lắm, liền nhảy lên lưng cỡi nó chạy đi. Con ngựa Hồ chưa thuần nết nên nhảy
loạn lên. Có lần con ông lão không cẩn thận để ngựa Hồ hất xuống, té gãy xương đùi, khiến con ông lão
bị què chân, tật nguyền. Người trong xóm vội đến chia buồn với ông lão, thật không ngờ con ngựa không
tốn tiền mua nầy lại gây ra tai họa cho con trai của ông lão như thế. Ông lão thản nhiên nói: – Xin các
vị chớ lo lắng cho tôi, con tôi bị ngã gãy chân, tuy bất hạnh đó, nhưng biết đâu nhờ họa nầy mà được
phúc. Một năm sau, nước Hồ kéo quân sang xâm lấn Trung nguyên. Các trai tráng trong vùng biên giới
đều phải sung vào quân ngũ chống ngăn giặc Hồ. Quân Hồ thiện chiến, đánh tan đạo quân mới gọi nhập
ngũ, các trai tráng đều tử trận, riêng con trai ông lão vì bị què chân nên miễn đi lính, được sống sót ở
gia đình.”
Người đời sau lập ra thành ngữ: Tái ông thất mã, an tri họa phúc. Nghĩa là: ông lão ở biên giới mất
ngựa, biết đâu là họa hay là phúc.
-> nên giữ cho mình thái độ thản nhiên, điềm tĩnh trước mọi thăng trầm của cuộc sống, không nên cực
đoan bởi lẽ chúng ta không biết được điều gì đang đợi mình ở phía trước.
6. Những tấm gương giàu nghị lực kể trên cũng chính là những tấm gương tiêu biểu cho tinh thần lạc
quan, thái độ sống tích cực, không dễ chán nản bế tắc, mất niềm tin vào cuộc sống.
7. Bài ngữ pháp cho bạn trẻ
Hãy sống ở thế chủ động, tránh xa thể thụ động, nghĩ nhiều đến những gì mà bạn có khả năng làm được
hơn là những gì có thể xảy ra cho bạn.
Hãy sống ở cách khách quan. Hãy quan tâm đến thực tế cuộc sống đúng với những gì đang thật sự diễn
ra, hơn là mong muốn chuyện đời sẽ xảy ra như bạn mơ ước.
Hãy sống ở thì hiện tại, can đảm trực diện đối đầu với công việc ngày hôm nay. Không luyến tiếc quá
khứ, cũng đừng lo lắng vớ vẩn đến tương lai.

Hãy sống ở ngôi thứ nhất, nghiêm khắc tự kiểm điểm mình hơn là đi bươi móc những sai sót, lỗi lầm của
thiên hạ.
Hãy sống ở số ít, lắng nghe lời phê bình xuất phát từ lương tâm mình hơn là thích thú với những lời tán
thưởng của đám đông.
Và nếu phải chọn một động từ thì hãy chọn lấy động từ yêu thương.
8. “Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lònng thì
chẳng là gì cả. Nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó.Tôi
chỉ có thể trở thành người do chính tôi tạo ra”
11

-> con người muốn tồn tại trong cuộc sống thì phải tư duy, phải không ngừng nỗ lực rèn luyện, cố gắng
học hỏi, trải nghiệm…. để phát triển. Con người suy nghĩ như thế nào, hành động như thế nào thì sẽ
quyết định tính cách, con người và số phận của người đó.
-> câu này còn muốn khuyên con người hãy chủ động trong cuộc sống – làm chủ được bản thân.
9. Một con ếch khi được thả vào nước nóng 100 % nó sẽ lập tức nhảy ra và sống sót, nhưng nếu thả nó
vào nước lạnh và đun nóng từ từ, nó sẽ không hay biết gì và rồi chết nóng.
-> đôi khi trong cuộc sống chúng ta rất dễ bị “đánh lừa”, thiếu tỉnh tháo, dễ bị thay đổi theo môi trường
và đánh mất mình từ lúc nào không hay.
10. Danh ngôn/thơ hay
– Con chim có thể đậu ở cành cây mà không bao giờ sợ cành cây gãy, bởi lẽ niềm tin của nó là ở đôi
cánh chứ không phải ở cành cây.
– Kẻ hoang phí sẽ là kẻ ăn mày trong tương lai. Kẻ tham lam là kẻ ăn mày suốt đời (Ngạn ngữ Balan)
– Có 3 thứ ngu dốt: không biết những gì mình cần biết, không rành những gì mình biết và biết những gì
mình không cần biết. (La Rochefoucould)
– Cuộc sống không có đường cùng, chỉ tồn tại những ranh giới, việc quan trọng là làm thế nào để vượt
qua những ranh giới ấy.
– Trong cuộc sống này, biết chấp nhận đã là điều khó, song biết từ chối lại là một điều không dễ.
– Ta vẫn hay chê cuộc đời méo mó/ Sao ta không tròn ngay tự trong tâm?
– Tôi biết ơn tất cả những người đã nói “không” với tôi, nhờ đó mà tôi biết tự mình giải quyết mọi việc

(Einstein)
– Hai người cùng nhìn vào vũng nước nhưng một người chỉ thấy vũng nước, người còn lại thấy cả những
vì sao
– Người bi quan luôn thấy khó khăn trong cơ hội còn người lạc quan lại luôn tìm được cơ hội trong khó
khăn
– Chẳng có ai tẻ nhạt mãi trên đời.
Dẫu anh sống chỉ một đời lặng lẽ.
Quen với cái lặng thinh không tô vẽ cho mình
Thì lại chính cái lặng thinh nhường ấy
Biến anh thành đáng nhớ với xung quanh!
– Nếu bạn không nhận được một điều kỳ diệu, hãy tự mình trở thành một điều kỳ diệu (Nick Vujicic)

MỘT SỐ QUAN NIỆM VỀ VĂN CHƯƠNG
01-/ “Đối với tôi văn chương không phải là cách đem đến cho người đọc sự thoát li hay sự quên; trái lại
văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lự mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế
giới giả dối, tàn ác, vừa làm cho lòng người đọc thêm trong sạch và phong phú hơn”. (Thạch Lam)
02-/ “Một nhà nghệ sĩ chân chính phải là nhà nhân đạo trong cốt tủy”. (Sê khốp)
03-/ “Nhà văn phải là người thư kí trung thành của thời đại”. (Banlzac)
04-/ “Văn học, đó là tư tưởng đi tìm cái đẹp trong ánh sáng”. (CharlesDuBos)
05-/ “Nhà văn phải biết khơi lên ở con người niềm trắc ẩn, ý thức phản kháng cái ác; cái khát vọng khôi
phục và bảo vệ những cái tốt đẹp”. (Ai ma tôp)
06-/ “Thi ca là một tôn giáo không kỳ vọng.” (Jean Cocteau)
07-/ “Văn học giúp con người hiểu được bản thân mình, nâng cao niềm tin vào bản thân mình và làm nảy
nở ở con người khát vọng hướng tới chân lý.” (M.Gorki)
08-/ “Nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối, nghệ
thuật chỉ có thể là tiếng đau khổ kia thoát ra từ những kiếp lầm than. (Nam Cao)
09-/ “Văn chương có loại đáng thờ và loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ở
văn chương, loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người. (Nguyễn Văn Siêu)
10-/ “Thơ là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm”. (Voltaire)
11-/ “Thơ là viên kim cương lấp lánh dưới ánh mặt trời.” (Sóng Hồng)

12-/ “Thơ là thần hứng.” (Platon)
13-/ “Thơ là ngọn lửa thần.” (Đecgiavin)
14-/ “Thơ ca là niềm vui cao cả nhất mà loài người đã tạo ra cho mình”. (C.Mac)
15-/ “Thơ, trước hết là cuộc đời, sau đó mới là nghệ thuật”. (Biêlinxki)
12

16-/ “Thơ là cái nhụy của cuộc sống, nên nhà thơ phải đi hút cho được cái nhụy ấy và phấn đấu làm sao
cho cuộc đời của mình cũng có nhụy”. (Phạm Văn Đồng)
17-/ “Bài thơ anh anh làm một nửa mà thôi
Còn một nửa cho mùa thu làm lấy
Cái xào xạc hồn anh chính là xào xạc lá
Nó không là anh nhưng nó là mùa”
(Chế Lan Viên)
18-/ “Một nhà văn thiên tài là người muốn cảm nhận mọi vẻ đẹp man mác của vũ trụ”. (Thạch Lam)
19-/ “Sống đã rồi hãy viết,hãy hòa mình vào cuộc sống vĩ đại của nhân dân”. (Nam Cao)
20-/ “Ở đâu có lao động thì ở đó có sáng tạo ra ngôn ngữ. Nhà văn không chỉ học tập ngôn ngữ của nhân
dân mà còn là người phát triển ra ngôn ngữ sáng tạo, không nên ăn bám vào người khác. Giàu ngôn ngữ
thì văn sẽ hay…Cũng cùng1 vốn ngôn ngữ ấy nhưng sử dụng có sáng tạo thì văn sẽ có bề thế và kích
thước. Có vốn mà không biết sử dụng chỉ như nhà giàu giữ của. Dùng chữ như đánh cờ tướng, chữ nào
để chỗ nào phải đúng vị trí của nó. Văn phải linh hoạt. Văn không linh hoạt gọi là văn cứng đơ thấp
khớp…” (Nguyễn Tuân)
21-/ “Giá trị của 1 tác phẩm nghệ thuật trước hết là ở giá trị tư tưởng của nó. Nhưng là tư tưởng đã được
rung lên ở các bậc tình cảm, chứ không phải là cái tư tưởng nằm thẳng đơ trên trang giấy. Có thể nói,tình
cảm của người viết là khâu đầu tiên cũng là khâu sau cùng trong quá trình xây dựng tác phẩm lớn”
(Nguyễn Khải)
22-/ “Mỗi tác phẩm phải là mỗi phát minh về hình thức và khám phá về nội dung”. (Lêonit Lêonop)
23-/ “Cái quan trọng trong tài năng văn học và tôi nghĩ rằng cũng có thể trong bất kì tài năng nào, là cái
mà tôi muốn gọi là tiếng nói của riêng mình”. (IvanTuốcghênhiép)
24-/ “Nếu tác giả không có lối đi riêng thì người đó không bao giờ là nhà nhăn cả…Nếu anh không có

giọng riêng,anh ta khó trở thành nhà văn thực thụ” (Sê khốp)
25-/ “Đối với nhà thơ thì cách viết, bút pháp của anh ta là một nửa việc làm. Dù bài thơ thể hiện ý tứ độc
đáo đến đâu, nó cũng nhất thiết phải đẹp. Không chỉ đơn giản là đẹp mà còn đẹp một cách riêng. Đối với
nhà thơ, tìm cho ra bút pháp của mình – nghĩa là trở thành nhà thơ.” (Raxun Gamzatop)
26-/ “Đối với con người, sự thực đôi khi nghiệt ngã, nhưng bao giờ cũng dũng cảm cũng cố trong lòng
người đọc niềm tin ở tương lai. Tôi mong muốn những tác tác phẩm của tôi sẽ làm cho con người tốt
hơn, tâm hồn trong sạch hơn, thức tỉnh tình yêu đối với con người và khát vọng tích cực đấu tranh cho lí
tưởng nhân đạo và tiến bộ của loài người”. (Sô lô khốp)
27-/ “Văn học làm cho con người thêm phong phú, tạo khả năng cho con người lớn lên, hiểu được con
người nhiều hơn.” (M.L.Kalinine)
28-/ “Một tiểu thuyết thực sự hứng thú là tiểu thuyết không chỉ mua vui cho chúng ta, mà còn chủ yếu
hơn là giúp đỡ chúng ta nhận thức cuộc sống, lí giải cuộc sống.” (Giooc-giơ Đuy-a-men)
29-/ “Văn học không quan tâm đến những câu trả lời do nhà văn đem lại, mà quan tâm đến những câu hỏi
do nhà văn đặt ra, và những câu hỏi này, luôn luôn rộng hơn bất kỳ một câu trả lời cặn kẽ nào”. (Claudio
Magris – N.văn Ý)
30-/ “Thơ chỉ bật ra trong tim ta khi cuộc sống đã tràn đầy.” (Tố Hữu)
31-/ “Làm thơ là cân một phần nghìn milligram quặng chữ.” (Maiacopxki)
32-/ “Một câu thơ hay là một câu thơ có sức gợi.” (Lưu Trọng Lư)
33-/ “Một tác phẩm nghệ thuật là kết quả của tình yêu. Tình yêu con người, ước mơ cháy bỏng vì một xã
hội công bằng, bình đẳng bái ái luôn luôn thôi thúc các nhà văn sống và viết, vắt cạn kiệt những dòng suy
nghĩ, hiến dâng bầu máu nóng của mình cho nhân loại.” (Leptonxtoi)
34-/ “Thiên chức của nhà văn cũng như những chức vụ cao quý khác là phải nâng đỡ những cái tốt để
trong đời có nhiều công bằng, thương yêu hơn.” (Thạch Lam)
35-/ “Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở chỗ không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che lấp
của sự vật, để cho người đọc 1 bài học trông nhìn và thưởng thức.” (Thạch Lam)
36-/ “Nghệ thuật bao giờ cũng là tiếng nói của tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư.”
(Lê Ngọc Trà)
37-/ ”Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên bên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm
chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi.
Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình…Nó làm cho người gần người hơn.” (Nam Cao)

38-/ ”Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bât lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chương
thì thật là đê tiện.” (Nam Cao)

13

39-/ “Tôi khuyên các bạn nên đọc truyện cổ tích…thơ ngụ ngôn, các tuyển tập ca dao… Hãy đi sâu vào vẻ
đẹp quyến rũ của ngôn ngữ bình dân, hãy đi sâu vào những câu hài hòa cân đối trong các bài ca, trong
truyện cổ tích… Bạn sẽ thấy ở đó sự phong phú lạ thường của các hình tượng, sự giản dị của sức mạnh
làm say đắm lòng người, vẻ đẹp tuyệt vời của những định nghĩa… Hãy đi sâu vào sáng tác của nhân dân,
nó trong lành như nước nguồn ngọt ngào, tươi mát, róc rách từ khe núi chảy ra.” (M.Gorki)
40-/ “Thi sĩ là một con chim sơn ca ngồi trong bóng tối hát lên những tiếng êm dịu để làm vui cho sự cô
độc của chính mình.” (B. Shelly)
41-/ “Thơ là một bức họa để cảm nhận thay vì để ngắm.” (Leonardo De Vinci)
42-/ “Ðể trong lòng là chí, ngụ ra ý là thơ. Người có sâu, cạn cho nên thơ có mờ có tỏ, rộng hẹp khác
nhau.. Người làm thơ không ngoài lấy trung hậu làm gốc, ý nghĩa phải hàm súc, lời thơ phải giản dị.”
(Nguyễn Cư Trinh)
43-/ “Thơ ca làm cho tất cả những gì tốt đẹp nhất trên đời trở thành bất tử.” (Shelly)
44-/ “Thơ là rựơu của thế gian.” (Huy Trực)
45-/ “Trong tâm hồn con người đều có cái van mà chỉ có thơ ca mới mở được.” (Nhêcơraxop).
46-/ “Trên đời, có những thứ chỉ giải quyết được bằng thơ.” (Maiacôpxki)
47-/ “Niềm vui của nhà thơ chân chính là niềm vui của người mở đường vào cái đẹp, của người biết đi tới
tương lai.” (Pautôpxki)
48-/ “Nhà thơ, ngay cả các nhà thơ vĩ đại nhất cũng phải đồng thời là những nhà tư tưởng.” (Biêlinxki)
49-/ “Tất cả mọi nghệ thuật đều phục vụ cho một nghệ thuật vĩ đại nhất là nghệ thuật sống trên Trái Đất.”
(Béc-tôn Brếch)
50-/ “Thơ là sự sung mãn của tình cảm mãnh liệt.” (Ban-zắc)
51-/ “Thơ là chuyện đồng điệu.” (Tố Hữu)
52-/ “Thơ là tiếng gọi đàn.” (Xuân Diệu)
53-/ “Thơ là sự thể hiện con người và thời đại một cách cao đẹp.” (Sóng Hồng)

54-/ “Thơ sinh ra từ tình yêu và lòng căm thù, từ nụ cười trong sáng hay những giọt nước mắt cay đắng.”
(Raxun Gamzatôp)
55-/ “Giống như ngọn lửa thần bốc lên từ trong cành khô, tài năng bẳt nguồn từ những tình cảm mạnh mẽ
nhất của con người.” (Raxun Gazatôp)
56-/ “Không có câu chuyện cổ tích nào đẹp hơn câu chuyện do chính cuộc sống viết ra.” (Andecxen)
57-/ “Thơ là người thư kí chân thành của trái tim.” (Đuybralay)
58-/ “Andecxen đã lượm lặt những hạt trơ trên luống đất của những người dân cày, ấp ủ chúng nơi trái
tim ông rồi gieo vào những túp lều, từ đó lớn lên và nảy nở những đoá hoa thơ đẹp, chúng an ủi trái tim
của những người cùng khổ.” (Pauxtopxki)
59-/ “Thơ ca là tiếng hát của trái tim, là nơi dừng chân của tinh thần, do đó không đơn giản mà cũng
không thần bí, thiêng liêng…Thơ ca chân chính phải là nguồn thức ăn tinh thần, nuôi tâm hồn phát triển,
nó không được là thứ thuốc phiện tinh thần êm ái mà nhỏ nhen, độc hại…” (LLVH)
60-/ “Vạt áo của triệu nhà thơ không bọc hết vàng mà đời rơi vãi. Hãy nhặt lấy chữ của đời mà góp nên
trang.” (Chế Lan Viên)
61-/ “Tôi thu thập hình tượng cũng như con ong hút mật vậy. Một con ong phải bay một đoạn đường
bằng sáu lần xích đạo trong một năm ba tháng và đậu lên bảy triệu bông hoa để làm nên một gam mật.”
(P.Povlenko)
62-/ “Chi tiết làm nên bụi vàng của tác phẩm.” (Pauxtopxki)
63-/ “Những câu thơ lấp lánh như những tấm huy chương.” (Ponvaleri)
64-/ “Cuộc đời là nơi xuất phát cũng là nơi đi tới của văn học.” (Tố Hữu)
65-/ “Nhà văn là người cho máu.” (Enxa Tơriole)
66-/ “Thơ là bà chúa của nghệ thuật.” (Xuân Diệu)
67-/ “Sự trưởng thành của một thể loại được đánh dấu bằng cố nhiên nhưng rõ hơn lại đánh dấu bằng
những phong cách.” (LLVH)
68-/ “Nghệ sĩ là người biết khai thác những ấn tượng riêng chủ quan của mình, tìm thấy những ấn tượng
đó có giá trị khái quát và biết làm cho những ấn tượng đó có những hình thức riêng.” (M.Gorki)
69-/ “Nghệ thuật là lĩnh vực của sự độc đáo vì vậy nó đòi hỏi người viết sự sáng tạo phong cách mới lạ,
thu hút người đọc.” (LLVH)
70-/ “Cái bóng của độc giả đang cuối xuống sau lưng nhà văn khi nhà văn ngồi dưới tờ giấy trắng. Nó có
mặt ngay cả khi nhà văn không thừa nhận sự có mặt đó. Chính độc giả đã ghi lên tờ giấy trắng cái dấu

hiệu vô hình không thể tẩy xoá được của mình.” (LLVH)
71-/ “Phải đẩy tới chóp đỉnh cao của mâu thuẫn thì sự sống nhiều hình mới vẽ ra.” (Heghen)
14

72-/ “Tác phẩm chân chính không kết thúc ở trang cuối cùng, không bao giờ hết khả năng kể chuyện khi
câu chuyện về các nhân vật đã kết thúc. Tác phẩm nhập vào tâm hồn và ý thức của bạn đọc, tiếp tục sống
và hành động như một lực lượng sôngs nội tâm như sự dằn vặt và ánh sáng của lương tâm, không bao giờ
tàn tạ như thi ca của sự thật.” (Aimatop)
73-/ “Tình huống là một lát cắt của sự sống, là một sự kiện diễn ra có phần bất ngờ nhưng cái quan trọng
là sẽ chi phối nhiều điều trong cuộc sống con người.” (Nguyễn Minh Châu)
74-/ “Văn học phản ánh hiện thực nhưng không phải là chụp ảnh sao chép hiện thực một cách hời hợt
nông cạn. Nhà văn không bê nguyên si các sự kiện, con người vào trong sách một ca chs thụ động, giản
đơn. Tác phẩm nghệ thuật là kết quả của một quá trình nuôi dưỡng cảm hứng. thai nghén sáng tạo ra một
thế giới hấp dẫn, sinh động…Thể hiện những vấn đề có ý nghĩa sâu sắc, bản chất của đời sống xã hội con
người…Nhân vật trong tác phẩm của một thiên tài thực sự nhiều khi thật hơn cả con người ngoài đời, bởi
sức sống lâu bền, bởi ý nghĩa điển hình của nó. Qua nhân vật ta thấy cả một tầng lớp, một giai cấp, một
thời đại, thậm chí có nhân vật vượt lên khỏi thời đại, có ý nghĩa nhân loại, vĩnh cửu sống mãi với thời
gian.” (LLVH)
75-/ “Mỗi tác phẩm nghệ thuật là một phát minh về một hình thức, một khám phá mới về nội dung.”
(Leonit Leonop)
76-/ “Thơ là tiếng nói của tri âm.” (Tố Hữu)
77-/ “Cái đẹp là cuộc sống.” (Secnưsepxki)
78-/ “Giọng ca buồn là thích hợp nhất cho thơ ca.” (Etga Pô)
79-/ “Thơ ca phải say mới thích.” (Tố Hữu)
80-/ “Bạn ơi hay suy nghĩ bằng trái tim
Và hãy đọc cảm xúc bằng lý trí”
(Phôntan)
81-/ “Các ông muốn tiểu thuyết cứ là tiểu thuyết. Tôi và các nhà văn cùng chí hưóng như tôi muốn tiểu
thuyết là thực sự ở đời.” (Vũ Trọng Phụng)

82-/ “Người sáng tác là nhà văn và người tạo nên số phận cho tác phẩm là độc giả.” (M.Gorki)
83-/ “Hãy đập vào tim anh – Thiên tài là nơi đó.” (A.De Muytxe)
84-/ “Từ bao giờ cho đến bây giờ, từ Homero đến kinh thi, đến ca dao Việt Nam thơ vẫn là một sức đồng
cảm mãnh liệt và quãng đại. Nó đã ra đời giữa những vui buồn của loài người cho đến ngày tận thế.”
(Hoài Thanh)
85-/ “Thơ chính là tâm hồn.” (M.Gorki)
86-/ “Văn chương phải là thế trận đuổi nghìn quân giặc.” (Trần Thái Tông)
87-/ “Do tình sinh ý, do ý sinh chữ, bởi cái này mà có cái kia cũng là thế cả.” (Bùi Dương Lịch)
88-/ “Trước hết là các nghệ sĩ lớn, sau đó mới đến các nhà khoa học, họ xứng đáng hơn ai hết được
hưởng sự kính trọng của con người.” (Einstein)
89-/ “Những gì tôi viết ra là những gì thương yêu nhất của tôi, những ước mong nhức nhối của tôi.”
(Nguyên Hồng)
90-/ “Mỗi tác phẩm đều có ít nhiều nhà văn.” (Thạch Lam)
91-/ “Văn chương góp phần đắc lực chop sự phê phán bằng vũ khí.” (Kac Mac)
92-/ “Nền đất ẩm, chiếu manh, trang giấy trắng
Anh khi sinh bao nhiêu vật cho đời
Nên anh chết như chuyến đi dài hạn
Bởi họ sống thay anh có mặt giữa muôn đời.”
(Đào Cảng)
93-/ “Nếu tác giả không có lối nói riêng của mình thì người đó không bao giờ là nhà văn cả. Nếu anh ta
không có giọng riêng, anh ta khó trở thành nhà văn thực thụ.” (Sekhop)
94-/ “Thơ là thơ, đồng thời là hoạ, là nhạc, là chạm khắc theo một cách riêng.” (Sóng Hồng)
95-/ “Có những đêm không ngủ, mắt rực cháy và thổn thức, lòng tràn ngập nhớ nhung…Khi đó tôi viết.”
(Lecmôntop)
96-/ “Nếu những nỗi đau khổ từ lâu bị kiềm chế, nay sôi sục dâng lên trong lòng thì tôi viết.”
(Nêkratxtop)
97-/ “Mỗi khi có gì chất chứa trong lòng, không nói ra, không chịu được thì lại cần thấy làm thơ.”
(Tố Hữu)
98-/ “Thi sĩ không phải là Người, nó là Người Mơ, Người Say, Người Điên. Nó là Tiên, là Ma,là Quỷ…”
(Chế Lan Viên)

99-/ “Thơ là tiếng lòng.” (Diệp Tiếp)
15

100-/ “Nghệ thuật đó là sự mô phỏng tự nhiên.” (Ruskin)
101-/ “Đau đớn thay cho những kiếp sống muốn cất cánh bay cao nhưng lại bị cơm áo ghì sát đất.”
(Sống Mòn – Nam Cao)
102-/ “Điều quan trọng hơn hết trong sự nghiệp của những nhà văn vĩ đại ấy lại là cuộc sống, trường đại
học chân chính của thiên tài. Họ đã biết đời sống xã hội của thời đại, đã cảm thấy sâu sắc mọi nỗi đau
đớn của con người trong thời đại, đã rung động tận đáy tâm hồn với những nỗi lo âu, bực bội, tủi hổ và
những ước mong tha thiết nhất của loài người. Đó chính là cái hơi thở, cái sức sống của những tác phẩm
vĩ đại.” (Đặng Thai Mai)
103-/ Quan niệm của Bác ( qua 4 câu thơ ):
Thơ xưa thường chuộng thiên nhiên đẹp,
Mây, gió, trăng, hoa, tuyết, núi, sông;
Nay ở trong thơ nên có thép,
Nhà thơ cũng phải biết xung phong.

Những câu trích dẫn để mở bài kết bài hay nhất
cho 3 tác phẩm: Tràng Giang, Đây Thôn Vĩ Dạ,
Tương Tư ….
Tràng Giang – Huy Cận
1, “ Cái buồn Lửa Thiêng là cái buồn tỏa ra từ đáy hồn của 1 người cơ hồ không biết đến
ngoại cảnh. Người đã gọi đây là cái hồn buồn của Đông Á, người đã khơi lại cái mạch sầu
mấy nghìn năm vẫn ngấm ngầm trong cõi đất này” ( Hoài Thanh, Hoài Chân- Thi nhân Việt
nam”
2, “ Huy Cận đy lượm lặt những chút buồn rơi rác rồi để sáng tạo nên những vần thơ ảo
não. Người đời sẽ ngạc nhiên vì không ngờ với 1 ít cát bụi bình thường thi nhân lại có thể
đúc thành bao nhiêu châu ngọc” ( Hoài Thanh, Hoài Chân- thi nhân Việt
” 3, “ Huy Cận dường như không ở trong thời gian mà chỉ ở trong không gian” (Xuân Diệu )

4, “ thơ Huy Cận dường như ngầm chất chứa cái lớp sầu dưới đáy hồn nhân thế “ (Xuân
Diệu)
5, Trang Giang là “bài thơ đạt đến trình độ cổ điển của 1 hồn Thơ mới” (XD)
6, “ Tràng Giang là bài thơ được sông Hồng gợi tứ”
7, Trang giang “không chỉ do sông Hồng gợi cảm”, mà còn “ mang cảm xúc chung về
những dòng sông khác của quê hương”, còn “mang nỗi buồn thế hệ, nỗi buồn không tìm
được lối ra, kéo dài triền miên” của nhà thơ. “Tràng Giang là 1 bài thơ tình và tình gặp cảnh
một bài thơ về tâm hồn “ (Huy Cận )

Đây thôn Vĩ dạ – Hàn Mặc Tử
1,Thơ là tiếng kêu rên thảm thiết của 1 linh hồn thương nhớ ước ao trở lại trời xưa” (HMT)
2, “ Ta muốn hồn trào ra đầu ngọn bút / Mỗi vần thơ đều dính não cân ta” (HMT)
3, “Tôi xin hứa henh với các người rằng,mai sau, những cái tầm thường mực thước kia sẽ
tan biến đi, và còn lại của cái thời này chút gì đáng kể, đó là Hàn Mặc Tử” (Chế Lan Viên)
4, “Thơ chưa ra khỏi bút / Giọt mực đã rụng rời/ Lòng tôi chưa kịp nói / Giấy đã toát mồ hôi”
(HMT)
5, “Trước không có ai, sau không có ai, HMT như ngôi sao chổi xoẹt qua bầu trời Việt Nam
với cái đuôi chói lòa rực rõ của mình” –CHế Lan Viên
6, “Nếu nhân lại không còn cái khát khao nữa / Và nhà thơ- nghề chẳng kẻ nào yêu/ Người
thi sĩ cuối cùng vẫn là Hàn Mặc Tử/
Vẫn hiện lên ở đáy vực đợi chờ “ ( Trần Ninh Hồ )

Tương tư – Nguyễn Bính

1, “ Thơ Nguyễn Bính đã đánh thức người nhà quê vẫn ẩn náu trong lòng ta” ( Hoài Thanh,
Hoài Chân- Thi nhân Việt nam”
2, “ Cái đẹp kín đáo của những vần thơ Nguyễn Bính…..cái đặc sắc của Nguyễn Bính, chỗ
Nguyễn Bính hơn các nhà thơ khác…. “ là “ 1 điều mà người ta không thể hiểu được bằng lí
trí, một điều quý vô ngần, hồn thơ của Đất nước” ( Hoài Thanh, Hoài Chân- Thi nhân Việt
nam”

16

3, “Thơ và cuộc đời ràng buộc nhà thơ. Trước sau và mãi mãi, Nguyễn Bính vẫn là thi sĩ của
chân quê, của hồn quê”(Tô Hoài)

1. NHẬN ĐỊNH VỀ “MỘ “(CHIỀU TỐI):
-“HCM rất Đường mà không Đường 1 tí nào.Với 1 chữ ‘hồng’,Bác đã làm sáng rực lên toàn bộ bài thơ,đã
làm mất đi sự mệt mỏi, sự uể oải,sự vội vã,sự nặng nề đã diễn tả trong 3 câu đầu ,đã làm sáng rực lên
khuôn mặt của cco em sau khi xay ngô tối .Chữ ‘hồng’trong nghệ thuật thơ Đường người ta gọi là “con
mắt” thơ (thi nhã hoặc nhãn tự) ,nó bùng sáng lên,nó cân lại chỉ 1 chữ thôi với 27 chữ khác dầu nặng đến
mấy đi chăng nữa.
Với chữ ‘hồng’đó có ai còn cảm giác nặng nề,mệt mỏi,nhạc nhằn nữa đâu mà chỉ thấy màu đỏ đã nhuốm
lên cả bóng đêm,cả thân hình lao động của cô gái đáng yêu kia.Đó là màu đỏ của tình cảm Bác”(Nguyễn
Trung Thông)
55. Về “TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP”:
-Bác có nói:”Tôi tuy viết nhiều nhưng chưa lần nào tạo được bài viết hữu ích như lần này”
-Đồng chí Trường Chinh nhận xét:”Về văn phong ,cách nói và cách viết của Hồ Chủ Tịch có những nét
rất độc đáo :nội dung khảng khái ,thấm thía đi sâu vào tinhf cảm của con người ,chinh phục cả trái tim và
khối óc con người ta : hình thức sinh động ,giản dị ,giàu tính dân tộc và tính nhân dân.”
56. NAM CAO là nhà văn hiện thực lớn,cũng đã có biết bao nhà phê bình và cũng đã tốn biết bao bút
giấy để viết về ông.Nhân đây giới thiệu với mọi người một vài nhận định về con người này và văn
chương của ông.
Đây là những nhận định về con người Nam Cao:
-“Nam Cao lạnh lung quá, kéo mép lên mới nở được một nụ cười khó nhọc (…) thật ra mặt anh ta lạnh
nhưng lòng anh ta sôi nổi”(Nhận xét của nhà văn Tô Hoài)
-“Con người Nam Cao mảnh khảnh,thư sinh,ăn nói ôn tồn nhiều khi đến rụt rè,mỗi lúc lại đỏ mặt mà kì
thực mang trong lòng một sự phản kháng mãnh liệt”(Nguyễn Đình Thi)
-Nam Cao “biến mình thành kẹp chả dưới tay mình ,tự đem mình ra quat dưới than hồng “(Nguyễn Minh

Châu)
-“Nam Cao thường lấy bản thân mình ra để mà kiểm nghiệm”(Nguyễn Minh Châu)
-“Năm năm cho một sự nghiệp không lẫn với ai,năm năm trung thành với hướng đi không nghiêng ngả…
năm năm cày xới để tự biếm họa ,tự khẳng định,để có Nam Cao như hiện nay ta có”(GS Phong Lê)
Nhận xét về văn của Nam Cao:
-“Dù viết về đề tài nào ,truyện của Nam Cao cũng thể hiện một tư tưởng chung:nổi băn khoăn đến đau
đớn trước thực trạng con người bị hủy hoại về nhân phẩm do cuộc sống đói nghèo đẩy tới”(?)
-“Viết về người trí thức tiểu tư sản nghèo,Nam Cao đã mạnh dạn phân tích và mổ xẻ tất cả,không né
tránh như Thạch Lam; không cực đoan,phiến diện như Vũ Trọng Phụng ,cũng không thi cị hóa như Nhất
Linh,Khái Hưng ,ngòi bú của Nam Cao luôn luôn tỉnh táo đúng mực”( Hà Minh Đức)
-“Nam Cao đã mạnh dạn đi theo một lối đi riêng,nghĩa là không đếm xỉa gì đến sở thích của độc
giả.Nhưng tài năng của ông đã đem đến cho văn chương một lối văn mới sâu xa,chua chát và tàn nhẫn
,thứ tàn nhẫn của con người biết tin ở tài năng của mình,thiên chức của mình”(Hà Minh Đức)
-“Trong các trang truyện của Nam Cao, trang nào cũng có những nhân vật chính hoặc phụ đang đối diện
với cái chỗ kiệt cùng với đời sống con người để rồi từ đó bắt buộc người ta phải bộc lộ mình ra ,trước hết
là tâm lí ,nhân cách rồi tiếp đến sau cùng là cái nỗi đau khôn nguôi của con người”(Nguyễn Minh Châu)
-“Trong văn xuôi trước cách mạng,chưa có ai có được ngòi bút sắc sảo,gân guốc soi mói như của Nam
Cao”( Nhà văn Lê Định Kỵ
57. NHỮNG NHẬN XÉT VỀ THƠ XUÂN QUỲNH VÀ THƠ CỦA CHỊ:
-“Thơ Xuân Quỳnh là thơ của một cánh chuồn chuồn bay tìm chỗ nương thân trong nắng nôi dông bão
của cuộc đời …
Thế giới thơ ca Xuân Quỳnh là sự tương tranh không ngừng giữa khắc nghiệt và yên lành với những biểu
hiện sống động và biến hóa khôn cùng của chúng .Ở đó trái tim thơ Xuân Quỳnh là cánh chuồn chuồn
báo bão cứ chao đi chao về ,mệt nhòai giữa biến động và yên định ,bão tố và bình yên,chiến tranh và hòa
bình,thác lũ và êm trôi ,tình yêu và cách trở ,ra đi và trở lại,chảy trôi phiêu bạt và trụ vững kiên gan,tổ ấm
và dòng đời,sóng và bờ,thuyền và biển,nhà ga và con tàu ,trời xanh và bom đạn,gió Lào và cát trắng ,cỏ
dại và nắng lửa,thủy chung và trắc trở,xuân sắc và tàn phai,ngọn lửa cô đơn và đại ngàn tối sẫm…” (Chu
Văn Sơn)

17

-“Điều đáng quý nhất ở Xuân Quỳnh và thơ Xuân Quỳnh là sự thành thật rất thành thật ,thành thật trong
quan hệ bạn bè,với xã hội và cả tình yêu .Chị quanh co không giấu diếm một điều gì .Mỗi dòng thơ,mỗi
trang thơ đều phơi bày một tình cảm ,một suy nghĩ của chị .Chỉ cần qua thơ ta biết khá kĩ đời tư của
chị .Thành thật,đây là cốt lõi thơ Xuân Quỳnh” (Võ Văn Trực)
58. Về Vũ Trọng Phụng và”Số đỏ”:
-Đọc “Số đỏ” nhiều nhà nghiên cứu nhận xét:” Đây là cái bi của người chết ,cái hài của xã hội ,cái vô
phúc của gia đình giàu sang lắm tiền nhiều của nhưng thiếu tình người”
59. Giá trị của đồng tiền trong Truyện Kiều:
Đồng tiền lăn tròn trên lưng con người. Đồng tiền làm cho trái hoá phải, đen hoá trắng và người đàn bà
goá phụ trở thành cô dâu mới.
(Sheakespear)
*Giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều:
Lời văn tả ra hình như máu chảy ở đầu ngọn bút, nước mắt thấm trên tờ giấy khiến ai đọc cũng thấm thía
ngậm ngùi.
(Mộng Liên Đường)
*Bình luận về tuổi trẻ Việt Nam:
Một năm khởi đầu từ mùa xuân.Một đời khởi đầu từ tuổi trẻ.Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội.
(Hồ Chí Minh)
*Hoài bão thời trai trẻ của cụ Phan Bội Châu:
Muốn vượt bể đông theo chiều cánh gió
Muôn trùng sóng bạc tiến ra khơi.
(Phan Bội Châu)
*Ca ngợi mùa xuân:
Xuân bước nhẹ trên nhành non lá mới,
Bạn đời ơi vui chút với trời hồng!
Hết lạnh rồi, gió bấc với mưa đông.
(Tố Hữu)
*Ca ngợi tình bạn:

-Sống không có bạn là chết cô đơn.
(Giooc-giơ Hê –be)
*Kết hợp giữa tài và đức:
Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó.n(Hồ Chí
Minh)
*Tự hào về đất nước:
Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa, đâu trời đẹp hơn.
(Nguyễn Đình Thi)
*Nhận định về”chất thép”trong thơ Hồ Chí Minh:
Khi Bác nói trong thơ có thép ta cũng cần tìm hiểu thế nào là thép trong thơ. Có lẽ phải hiểu 1 cách rất
linh hoạt mới đúng. Không phải cứ nói chuyện thép, lên giọng thép mới có tinh thần thép.
* Ý kiến về văn chương:
Văn chương có loại đáng thờ và loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ở văn
chương, loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người.
(Nguyễn văn Siêu)
* Vai trò quan trọng của tình cảm trong thơ:
-Thơ phát khởi trong lòng người ta.(Lê Quý Đôn)
-Hãy xúc động hồn thơ cho ngọn bút có thần.(Ngô Thì Nhậm)
*Quan điểm nghệ thuật văn chương:
-Văn hoá nghệ thuật là 1 mặt trận. Anh chị em là chiến sĩ trên mặt trận ấy.(Hồ Chí Minh)
-Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay làm theo 1 vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉ
dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những cái gì
chưa có. (Nam Cao-Đời thừa)

18

sức mạnh của nghị lực. 6. V. Pu-tin – tổng thống Nga, được tạp chí Times ( Mĩ ) bầu chọn là ” nhân vật điển hình nổi bật của năm 2007 “, bằng sự chỉ huy khôn ngoan và tài tình của mình ông đưa nước Nga trở thành một cường quốc trên thếgiới. Uy tín của Pu-tin và cả nước Nga đã được không chỉ Mĩ, Châu Âu mà cả quốc tế phải tôn trọng.  Uy tín, danh dự là điều quan trọng tạo nên giá trị con người. 7. O. Henry ( 1862 – 1910 ) – nhà văn trứ danh của nước Mĩ. Ông chưa từng được hưởng bất kể sự giáodục nào, hay bị bệnh tật dày vò, thuở nhỏ đi chăn bò, chăn dê, làm thuê. Từng làm kế toán nhưng bị tìnhnghi là ăn trộm tiền nên bị bắt bỏ tù. Sau khi ra tù ông mở màn viết truyện ngắn và trở nên nổi tiếng. Tácphẩm của ông được nhiều người điều tra và nghiên cứu và trở thành sách bắt buộc phải học ở ĐH.  Thànhcông không có nghĩa là chưa từng thất bại. 8. Có được những thành công xuất sắc trong đời sống chính là biết đi lên từ những thất bại : Pi-ta-go từmột cậu bé học kém toán đã trở thành nhà toán học vĩ đại. Hay nước Nhật đi lên từ đại bại trong chiếntranh quốc tế thứ hai, từ trong đổ nát hoang tàn do hai trái bom nguyên tử của Mỹ ném xuống Hirôsimavà Naquasaki, giờ trở thành cường quốc, con rồng Châu Á Thái Bình Dương. Hiện tại, đặc biệt quan trọng thảm họa sóng thần tháng 3 năm 2011, Nhật đã can đảm và mạnh mẽ đứng lên với bản lĩnh và nghị lực khác thường. Nước Nhật đã để lại tronglòng nhân dân quốc tế một cái nhìn đầy ngưỡng mộ và khâm phục, biết đi lên từ những thất bại. 9. Thầy Lí Quế Lâm ( 42 tuổi ), giáo viên trường tiểu học làng Nhị Bình – Tứ Xuyên. Suốt 19 năm dẫnhọc trò đến trường, vượt qua 5 chiếc thang gỗ dựng đứng trên vách núi cheo leo. Thầy trở thành mộttrong 10 nhân vật cảm động của Trung Quốc năm 2008.  T / yêu và sự tận tụy làm ra nhân cách lớn10. An-dec-xen sinh ra trong một mái ấm gia đình nghèo ở thành phố Odense, đời sống nghèo khó, không lúcnào có đủ bành mì để ăn. Đi học lại luôn bị bạn hữu chê cười vì ngoại hình xấu xí. Vượt qua toàn bộ, với ướcmơ trở thành nghệ sĩ, An-dec-xen đã long dong lên thành phố Co-pen-ha-ghen, đóng những vai kịch tầmthường, làm quét dọn. Cuối cùng nghị lực và tình yêu thẩm mỹ và nghệ thuật đã giúp ông thành công xuất sắc. Những câuchuyện của ông mãi mãi sống sót trong tâm lý fan hâm mộ, mang lại cho trẻ thơ niềm niềm hạnh phúc, thắp lênnhững tham vọng đẹp.  Nghị lực và tình yêu nghệ thuật và thẩm mỹ là những tác nhân để thành công xuất sắc. 11. Walt Disney là con thứ tư trong một mái ấm gia đình nông dân nghèo, cha nghiện rượu, bài bạc. Sáu tuổi đãphải ra đồng thao tác. Mê vẽ nhưng vì không có tiền nên ông dùng than để vẽ lên giấy vệ sinh. Sau nàycái tên Walt Disney đã trở nên nổi tiếng quốc tế với những bộ phim hoạt hình đỉnh điểm. Walt Disney đãtừng nói về bốn điều làm ra cuộc sống mình : Tin tưởng : Tin vào bản thân mình. Suy nghĩ : Suy nghĩ vềnhững giá trị mà mình muốn có. Mơ ước : mơ về những điều hoàn toàn có thể đến dựa trên niềm tin vào bản thân vànhững giá trị của chính mình. Can đảm : can đảm và mạnh mẽ để biến tham vọng thành hiện thực, dựa trên những niềmtin vào bản thân và những giá trị của chính mình. 12. Chiến dịch The Earth Hours ( giờ toàn cầu ) do quỹ bảo tồn vạn vật thiên nhiên quốc tế tổ chức triển khai đã nhận đượcsự hưởng ứng của 62 vương quốc, hướng đến số lượng 1 tỷ người trên 1000 thành phố tham gia. Tất cả đã tắtđèn vào ngày thứ bảy sau cuối của tháng ba lúc 20 h30 ‘ để ủng hộ những hoạt động giải trí nhằm mục đích giảm thiểu nhữngnguy cơ của sự biến hóa khí hậu toàn thế giới.  Mỗi tất cả chúng ta cần có những hành vi thiết thực vì môitrường. 13. Là một trong số ít người Nước Ta nhiễm HIV / AIDS dám công khai minh bạch thân phận – Phạm Thị Huệ quêở TP. Hải Phòng đã được tạp chí Times bầu chọn là “ Anh hùng Châu Á Thái Bình Dương ”. Biết mình và chồng bị nhiễm bệnh, nhưng chị đã chiến thằng bản thân, góp phần công sức của con người còn lại cho cuộc sống. Tháng 2/2005 chị trở thànhviên Liên Hiệp Quốc. 14. Nhà soạn nhạc thiên tài nổi tiếng quốc tế Beethoven để lại nhiều tác phẩm vượt thời hạn, phầnlớn đều là những sáng tác sau khi ông bị điếc. Điếc là đại họa của con người, nhất là so với những nhàsoạn nhạc, nhưng ông không buông xuôi mà nghĩ ra cách thắng lợi bản thân. Ông sáng tác âm nhạcthông qua sự nhận thức về nhạc lý trong đầu, nhờ thế ông triển khai xong siêu phẩm : Bản giao hưởng ĐịnhMệnh. 15. Phật Thích Ca nói rằng : “ Chiến thắng muôn quân không bằng thắng lợi chính mình, vì chiếnthắng chính mình mới là thắng lợi oanh liệt nhất ”. Chiến thắng bản thân là thắng lợi vĩ đại nhất. Chiến thắng bản thân chứng tỏ sức sống mãnh liệt của mình, bất luận người nào : mưu trí hay ngu dốt, kiện toàn hay tàn tật, .. chỉ cần thắng lợi chính mình thì người đó sẽ đạt đến đỉnh điểm của sự nghiệp. 16. Đường Chu Văn An ( 1292 – 1370 ) – nhà Nho, nhà hiền triết, nhà sư phạm mẫu mực cuối đời Trần, nổi tiếngcương trực, không cầu danh lợi. Ra làm quan vào đời Trần Dụ Tông ( đầu thế kỉ XIV ), chính sự suy đồi, nịnh thần lũng đoạn, ông dâng sớ xin chém bảy nịnh thần ( thất trảm sớ ) nhưng không được chấp thuận đồng ý. Ông treo ấn từ quan về quê dạy học, viết sách. Ông không vì trò làm quan to mà lệ thuộc, luôn thẳngthắn phê bình những trò thiếu lễ độ.  Tấm gương về lối sống trung thực, mặc kệ khó khăn vất vả vẫnđấu tranh cho lẽ phải …. 17. Con người sẽ trở nên can đảm và mạnh mẽ khi nhận thức, kiểm điểm bản thân một cách tráng lệ, trungthực : a. Xô-cơ-rat bị tật nói ngọng. Ông ý thức về hạn chế của mình nên luyện nói, tập diễn thuyết trướcsóng biển và trở thành nhà hùng biện nổi tiếng. b. Mạc Đỉnh Chi có ngoại hình xấu xí, đi thi suýt bị đánh hỏng đã dâng bài phú về hoa sen và đỗTrạng Nguyên. Sau đi sứ sang Trung Quốc với kĩ năng nên được nể trọng và được phong làm Lưỡngquốc18. Sự bao dung và tình thương yêu sẽ cảm hóa con người. Có một nhà thơ với bút danh “ HoànLương ” từng nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng-Nha Trang, là một triệu phú buônlậu xảo quyệt, thi nhân ấy có tên là Nguyễn Đức Tân ( Đông Mỹ-Thanh Trì-Hà Nội ). Nửa đời làm việcthất đức, nhưng lúc ở trại giam, được nghe những lời khuyên nhủ tâm tình của giám thị coi tù, anh tỉnhcon mê. Và tên tướng cướp ấy rẽ sang một hướng khác khi mãn hạn tù. Anh trở thành nhà thơ, thành viêncủa đội công an xã. Có được sự biến hóa lớn ấy là bởi sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tấtcả mọi người. 19. Những tấm gương sáng trong lịch sử vẻ vang coi “ Tình thương là niềm hạnh phúc của con người ” : a. Vua Trần Nhân Tông trong một chuyến đi thăm quân sĩ đã cởi áo bào khoác cho một người línhtrong đêm đông mát mẻ. b. Hưng Đạo chúa thượng Trần Quốc Tuấn cùng chia ngọt sẻ bùi, cùng vào sinh ra tử với những tướngdưới quyền trong ba cuộc kháng chiến chống quân Nguyên-Mông, giành thắng lợi vẻ vang cho dân tộc bản địa. c. Người người trẻ tuổi Nguyễn Tất Thành xuất phát từ lòng yêu nước thương dân trong thực trạng đấtnước bị đô hộ xâm lược đã rời Tổ quốc ra đi tìm đường cứu nước, cứu dân. Phương chấm sống của ngườirất cao đẹp : “ Mình vì mọi người ”. Bác luôn lấy tình yêu thương và niềm hạnh phúc của con người làm mụcđích và niềm hạnh phúc cao nhất trong cuộc sống mình. 20. Trong lịch sử dân tộc dân tộc bản địa có biết bao tấm gương về sống đẹp : Trần Hưng Đạo, Trưng Trắc-Trưng Nhị, Trần Quốc Toản, Võ Thị Sáu, Kim Đồng, Nguyễn Văn Trỗi, vĩ đại hơn cả chính là Bác Hồ kính yêu củadân tộc Nước Ta. Cách đây khoảng chừng ba mươi năm, nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm, người chiến sỹ NguyễnVăn Thạc đã xung phong vào mặt trận chịu bao khó khăn thiệt thòi nhưng vẫn dành tình thương chotất cả những người xung quanh mình. Sống đẹp là chẳng ngại khó khăn khó khăn, mặc kệ hi sinh. 21. Trong văn chương cũng như trong trong thực tiễn lịch sử dân tộc có rất nhiều tấm gương hành vi thể hiệnphẩm chất cao quý của con người : a. Thánh Gióng : chỉ là cậu bé, nhưng nghe tin giặc đến vươn mình thành tráng sĩ, đánh đuổi giặc Ânđem lại thái bình cho quốc gia. b. Thạch Sanh trong truyện Thạch Sanh-Lý Thông là người ngay thật, dũng mãnh, vị tha, chuẩn bị sẵn sàng giúpđỡ những ai có thực trạng khốn khó. c. Từ Hải trong “ Truyện Kiều ” của Nguyễn Du đã cứu Kiều ra khỏi lầu xanh, giúp nàng thực hiệncông bằng, công lý trong xã hội ( Báo ân, báo thù ). d. Lục Vân Tiên đánh bọn cướp Phong Lai cứu Kiều Nguyệt Nga mà không cần báo ân chỉ đơn thuần làra tay nghĩa hiệp. e. Hai Bà Trưng khởi nghĩa đánh đuổi nhà Hán xâm lược không hề hi sinh. f. Nguyễn Trãi nghe lời cha dạy, vào Lam Sơn phò tá Lê Lợi, đưa nhiều kế sách đánh giặc Minh, làmnên thắng lợi oanh liệt lưu danh sử xanh. g. Anh hùng áo vải Nguyễn Huệ dẹp yên nội loạn, đánh ta ngoại xâm ( hai mươi vạn quân Thanh ) đemlại đời sống an lành cho nhân dân. h. Hồ Chí Minh dạt dẹo tìm đường cứu nước, giải phóng dân tộc bản địa thoát khỏi ách đô hộ thực dân-phongkiến, lập nước Nước Ta dân chủ cộng hòa. 22. Người Nhật và phong thái văn hóa truyền thống : Word Cup năm 2002 tổ chức triển khai tại Nước Hàn và Nhật Bản. Córất nhiều người hâm mộ từ Châu Âu sang Nhật xem bóng đá, sau khi trận đấu kết thúc, trong những sân vậnđộng đã có rất nhiều vỏ hộp, chai lọ, rác vứt rải rác trên sân vận động. Những người Nhật đã nán lại, nhặtcác rác thải ấy bỏ vào thùng rác bên ngoài khiến những người Tây cảm thấy xấu hổ. Ý thức công cộngcủa người Nhật quả là đáng khâm phục. 23. Tấm gương vượt lên số phận : a. Thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký bị liệt hai tay từ khi lên bốn tuổi. Năm bảy tuổi, ông quyết tâm tập viếtbằng hai chân, dù khó khăn vất vả đến mấy. Thầy đã miệt mài tập viết ngày đêm, ở đầu cuối cũng đã làm mọiviệc bằng đôi chân kì diệu. Cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói : “ Thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký là đạidiện cho sự phấn đấu khác thường và kì diệu, là tấm gương sáng cho bạn trẻ thời điểm ngày hôm nay, nhất là nhữngngười khuyết tật noi theo ”. b. W.Hawking khi sắp học lên tiến sỹ bổng bị chứng bại liệt thần kinh, không hoạt động nói năng được. Ông mơ thấy mình bị xử tử. Sau khi tỉnh giấc tự nhiên ông ý thức được, nếu như được xá tội. ông sẽlàm nhiều điều có ý nghĩa. Từ đó, ông như sống lại sau khi ngỡ rằng toàn bộ tương lai đã chết, ông kíchhoạt lại đời mình, khám phá, mày mò mặt trời, hố đen ngoài hành tinh, … Từ đó ông cảm thấy đời mình có ýnghĩa. 24. Nạn bạo hành : bé Hảo ở Bình Phước bị cha mẹ cắt gân chân, dư luận lên tiếng can đảm và mạnh mẽ. Gần đâynhất, vấn đề người cha hành hạ cháu Thảo phải cấp cứu ở bệnh viện TP.Hồ Chí Minh lại dấy lên câu hỏi : Làmsao ngăn ngừa nạn bạo hành trẻ nhỏ, khi những ” hung quỷ ” cha mẹ không hề ý thức về thiên chức củamình ? PHẦN 2 : * Danh ngôn : – Những người lười biếng sẽ không khi nào biết rằng chỉ trong sự lao động mới có − sự nghỉ ngơi. – “ Nếu không vấp phải một trở ngại nào nữa, tức là bạn đã đi chệch đường rồi − đó. ” ( M. Ghenin ) -> trở ngại, những thất bại chính là một phần tạo ra sự thành công xuất sắc – Điều tôi muốn biết thứ nhất không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã − gật đầu nó như thếnào ( A.Lincoln ) – Thành công chỉ đến khi bạn thao tác tận tâm và luôn nghĩ đến những điều tốt − đẹp. ( Aschwarzenegger ) – Không có nghèo gì bằng không có tài, không có gì hèn bằng không có chí. − ( Uông Cách ) – Kẻ nào không muốn cúi xuống lượm một cây kim thì không đáng có một đồng − bạc. ( Ngạn ngữ Anh ) – Không có con đường nào dài quá so với kẻ bước tiến thư thả cũng không có cái − lợi nào xa xôi quáđối với những kẻ kiên trì thao tác. ( La Bruyere ) – Câu vấn đáp gọn nhất là hành vi. ( Goethe ) − Đường tuy gần không đi không khi nào đến, việc tuy nhỏ không làm chẳng bao − giờ nên ( Tuân Tử ) – Ai thắng lợi mà không hề chiến bạiAi nên khôn mà chẳng dại đôi lần ? * Ý chí, nghị lực trong đời sống – Vượt lên chính mình, thắng lợi bản thân1. Sinh ra trong một mái ấm gia đình nghèo ở thành phố Odense, đời sống bần hàn, không khi nào có đủbành mì để ăn, đi học lại luôn bị bè bạn chê cười vì ngoại hình xấu xí, nhưng vượt qua tổng thể với ước mơtrở thành nghệ sĩ, Andecxen đã long dong lên thành phố Copenhaghen, đóng những vai kịch tầmthường, làm quét dọn. Cuối cùng nghị lực và tình yêu nghệ thuật và thẩm mỹ đã giúp ông thành công xuất sắc. Những câuchuyện của ông mãi mãi sống sót trong tâm lý fan hâm mộ, mang lại cho trẻ thơ niềm niềm hạnh phúc, thắp lênnhững tham vọng đẹp. 2. Mở đầu cuốn tiểu thuyết “ Tiếng chim hót trong bụi mận gai ” tác giả có nhắc đến : Con chim chỉ hót 1 lần nhưng tiếng hót hay nhất trần gian, tiếng hót làm muôn loài thảng thốt, thượng đế trên trời cũng phảilắng tai nghe, đó là tiếng của con họa mi, nhưng chỉ khi nó đâm mình vào bụi gai, chiếc gai dài, nhọnxuyên qua trái tim nhỏ bé của nó thì tiếng hót ấy mới trở nên tuyệt diệu. => Không có vinh quang nào mà không trải qua nỗi đau khổ và quyết tử, vượt lên trên nỗi đau ấy, nhữnggì mình đạt được, những gì mình góp sức trở nên có ý nghĩa và quý giá hơn gấp nhiều lần. 3. Kim cương và than chì đều hình thành từ nguyên tố Cacbon, nhưng tại sao, kim cương vô giá còn thanchì gần như thứ bỏ đi, kim cương đẹp lộng lẫy, lấp lánh lung linh còn than chì đen đúa, lem luốc …. Vì kim cươngbị nén ở độ sâu hơn 1000 km, chịu áp suất 900 Giapascal, còn than chì bị thiêu rụi trong ngọn lửa vớinhiệt độ vài trăm độ C, vì cấu trúc bên trong của kim cương là cấu trúc vững chãi và hoàn hảo nhất, còn thanchì thì ngược lại. => Khó khăn, thử thách là môi trường tự nhiên tôi luyện nên ý chí, bản lĩnh của mỗi người. Mỗi lần vấp ngã làmột lần trưởng thành, là một lần can đảm và mạnh mẽ hơn. 4. Câu chuyện về chiếc tách : Từ một nhúm đất sét màu đỏ, chiếc tách bị nhào nặn trong đau đớn, bị xoay đến chóng mặt, bị nung đếntưởng như rạn nứt, rồi liên tục phải khoác lên mình cái mùi men không dễ chịu, và phải chịu tiếp một lượtnung với sức nóng còn cao hơn nhiều lần nung đầu … trước khi nó hoàn toàn có thể đường hoàng được trưng bàytrên những kệ sang trọng và quý phái dưới ánh sáng lấp lánh lung linh. Chiếc tách phải hiểu rằng nó hoàn toàn có thể bị đau đớn khinhào nặn, nhưng nếu không, nó sẽ ngày một khô héo đi ; nó hoàn toàn có thể chóng mặt khi bị đặt lên bàn xoay, nhưng nếu nó bỏ cuộc thì nó sẽ méo mó và bị vỡ vụn ; trong lò nung rất nóng và không dễ chịu, nhưng nếukhông làm như vậy, cái tách hoàn toàn có thể thuận tiện vỡ nát ; nếu không chịu đựng được mùi sơn và mùi men kinhkhủng kia, nó sẽ trở nên mờ nhạt với cuộc sống, và nếu nó không vượt qua được thử thách lửa đốt lần thứhai, nó sẽ không sống sót được lâu chính do không giữ được độ rắn chắc. Trải qua biết bao thử thách và đauđớn, nhưng biết nhẫn nại và vượt lên trên những cơn đau ấy chiếc tách đã trở nên xinh xắn, có giá trị, vàxứng đáng được bày trong tủ kính trong sự ngưỡng mộ và nâng niu của mọi người. 5. Bài học từ những chú hươu cao cổKhi sinh con, hươu mẹ không nằm mà lại đứng, như vậy hươu con chào đời bằng một cú rơi hơn 3 mxuống đất và nằm ngay dưới đó. Sau vài phút, hươu mẹ làm một việc rất là kỳ lạ, đó là đá vào ngườicon mình cho đến khi nào nó chịu đứng dậy mới thôi. Khi hươu con mỏi chân và nằm, hươu mẹ lại thúcchú đứng lên. Cho đến khi thực sự đúng được, hươu mẹ lại đẩy chú ngã xuống để hươu con phải nỗ lựctự mình đứng dậy trên đôi chân còn non nớt của chính mình. Nếu không “ tàn ác ” như vậy, hươu consẽ không tự rèn cho mình đôi chân trưởng thành, khung hình khoẻ mạnh để nhanh gọn thích nghi với cuộcsống. -> khó khăn vất vả thử thách là để tôi luyện tất cả chúng ta, trải qua điều đó bằng chính nỗ lực của bản thân sẽ giúpchúng ta có được những thành quả xứng danh. 6. Câu chuyện của ốc sênỐc sên con ngày nọ hỏi mẹ : ” Mẹ ơi ! Tại sao tất cả chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên sống lưng như thế ? Thật mệtchết đi được ! ” ” Vì khung hình tất cả chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ hoàn toàn có thể bò, mà bò cũng không nhanh ” – Ốc sên mẹnói. ” Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừacứng đó ? ” ” Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, khung trời sẽ bảo vệ chị ấy “. ” Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hoá được, tại sao emấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó ? ” ” Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy “. Ốc sên con bật khóc, nói : ” Chúng ta thật đáng thương, khung trời không bảo vệ tất cả chúng ta, lòng đất cũngchẳng che chở tất cả chúng ta “. ” Vì vậy mà chúng có cái bình ! ” – Ốc sên mẹ an ủi con – ” Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, tất cả chúng ta dựa vào chínhbản thân tất cả chúng ta “. -> sinh ra trên đời không phải ai cũng được suôn sẻ, ngay cả những người như mong muốn cũng luôn gặpphải những điều khó khăn vất vả trong đời sống. Điều quan trọng là phải biết dựa vào chính bản thân mình, nỗ lực vượt qua những khó khăn vất vả ấy chứ không phải trông chờ, ỷ lại vào người khác. Cái vỏ ốc – trongmắt ốc sên con là những gì nặng nề vướng víu và xấu số, nhưng theo lời mẹ dạy, đó lại là cái có thểbảo vệ cho ốc. -> sức mạnh nằm ngay bên trong tất cả chúng ta, hãy biết biến khó khăn vất vả của thực trạng thành thời cơ, thành lợithế của bản thân mình. 7. Nick Vujicic – sinh ra đã không có tứ chi, trong những năm đầu cuộc sống, anh đã phải đương đầu với sựchế giễu của những người xung quanh, sự phủ nhận nhận học của nhiều trường, rơi vào trầm cảm tồi tệ vànhiều lần có dự tính từ bỏ đời sống, năm anh 10 tuổi anh đã cố tự dìm mình trong bồn tắm, nhưng tìnhyêu so với cha mẹ không được cho phép anh làm điều đó. Thế rồi anh nhận ra trên quốc tế này không phảichỉ có mình anh chịu những thiệt thòi, xấu số đó, anh dần đồng ý khuyết tật của bản thân mà cósuy nghĩ vô cùng tích cực rằng “ Chúa đã tạo ra anh ắt có dụng ý nào đó và sẽ không để anh trở nên vôdụng mãi ” “ tôi được sinh ra không phải là một sự trừng phạt mà là sự phát minh sáng tạo đặc biệt quan trọng của Chúa đểChúa hiển lộ những việc làm đặc biệt quan trọng của Người qua tôi ”. Nick dần tìm ra cách sống một đời sống đầyđủ mà không có tứ chi, học được thành thạo những kiến thức và kỹ năng đời thường mà một người thông thường thựchiện thuận tiện. Tốt nghiệp ĐH với tấm bằng kép, trở thành nhà diễn thuyết và tuyên truyền động lựcnổi tiếng, thành đại sứ của nghị lực khác thường, anh đã đem đến cho biết bao con người niềm tin, ý chí, nghị lực so với bản thân họ, so với đời sống này. -> trên đời này không có điều gì quá tồi tệ và khôngthể vượt qua, cũng không có xấu số nào không hề chịu đựng được, quan trọng là cách bạn chấp nhậnnó, vượt qua nó như thế nào. 8. Thảm hoạ kép – động đất 9,0 độ rich te và sóng thần cùng lúc giáng xuống thành phố Fukoshima củaNhật Bản năm 2011 đã khiến không chỉ thành phố này mà cả nước Nhật chịu những thiệt hại vô cùngnặng nề về người và của. Sau thảm họa kép, cả quốc tế khâm phục trước một Nhật Bản kiên cường vượtlên nỗi đau và sự phục sinh thần kỳ ở những khu vực bị ảnh hưởng tác động. -> sự kiên cường, kỷ luật, niềm tin đoàn kết, ý chí quyết tâm của cả dân tộc bản địa Nhật Bản đã giúp đất nướcnày vượt qua được biến cố nặng nề vào hàng bậc nhất ấy. 9. Mỗi một con sâu khi muốn trở thành con bướm xinh đẹp với đôi cánh tự do, lộng lẫy và mềm mịn và mượt mà đềuphải nhẫn nại trải qua thời hạn chịu đựng khổ sở trong cái kén nhỏ bé và sự đau đớn tưởng như khôngvượt qua nổi khi tách cái kén để chui ra. Nếu nó không dùng công sức của con người của chính mình để vượt qua nhữngthử thách ấy, đôi cánh của nó sẽ sưng phồng lên và èo uột, không hề trưởng thành khoẻ mạnh, vừa đủ sắcmàu lộng lẫy và sống một đời sống tự do bay lượn như nó hằng mơ ước. 10. Có một vị vua nọ cố ý sai người đặt một hòn đá to giữa đường đi lại của mọi người và nấp ở một chỗquan sát. Đã rất nhiều người qua lại và bực mình vì sự phiền phức mà tảng đá mang lại nhưng không aidừng lại để “ dọn ” tảng đá đi mà chỉ tìm cách đi vòng qua nó. Có một người nông dân gánh rau củ rachợ bán nhìn thấy tảng đá như vậy đã đặt gánh hàng của mình xuống và nỗ lực đến toát cả mồ hôi đểđẩy tảng đá gọn vào bên vệ đường. Khi anh ta quay trở lại chỗ gánh rau của mình thì nhặt được một túitiền có ghi là “ phần thưởng dành cho người không chỉ nghĩ cho bản thân ”. Có lẽ ngoài ý nghĩa nhưmảnh giấy đã ghi trên ví tiền, tất cả chúng ta nên hiểu rằng : mọi nỗ lực đều được trả công xứng danh và đằngsau khó khăn vất vả khi nào cũng là một thời cơ – món quà quý giá. 11. Câu chuyện của nhà hiền triết Heghen. Ông kể cho tất cả chúng ta nghe về ba người thầy mà ông gặp được trong đời sống : – người thầy thứ nhất làmột gã ăn trộm. Anh ta cho Heghen thấy được niềm tin và sự sáng sủa, thanh thản ngay cả khi có nhữngđêm anh ta quay trở lại mà không trộm được món đồ nào “ Ngày mai tôi sẽ kiếm được thứ gì đó, nếu khôngphải ngày mai thì sẽ là ngày kia .. ” – người thầy thứ hai là một con chó. Khi nó khát nước, nó đến bên bờsông nhưng nhìn thấy cái bóng của mình ở dưới nước nó đã chực quay đi. Song, sau một hồi tâm lý nóđã nhảy xuống nước và tha hồ vẫy vùng ngụp lặn trong sự sung sướng, khoái chí của mình -> cái quan trọng là phải biết thắng lợi, vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân thì bạn mới đạt được nhữngthứ mà bạn muốn. – người thầy thứ ba là một cậu bé trong nhà thời thánh. Heghen đến, khi nhà thời thánh tối om, ôngthắp lên một cây nến và đưa cho cậu bé, một lúc sau ông thổi tắt cây nến và hỏi cậu bé “ con có biết ngọnlửa ở cây nến đã đi đâu không ? ”. Cậu bé vấn đáp Heghen “ vậy ngọn lửa khởi đầu do đâu mà có ? ”. Câu hỏicủa cậu bé làm ông lúng túng và trong phút chốc thấy hổ thẹn với bản thân vì sự ngạo nghễ lúc đầu. Nókhiến Heghen nhận ra rằng trong đời sống này phải không ngừng học hỏi, đừng sớm vội tự tin vềnhững gì mình đã biết .. 12. Nhìn những con voi ở rạp xiếc, chắc rằng tất cả chúng ta sẽ có vướng mắc trong đầu “ tại sao con voi to lớn làthế mà phải chịu trói buộc bằng sợi xích sắt quá nhỏ bé so với nó, sao phải chịu sự điều khiển và tinh chỉnh của roiđiện ”. Nó trọn vẹn hoàn toàn có thể dùng sức mình để thoát ra. Là chính bới ngay từ khi chúng còn nhỏ, chưa thểphản kháng, chúng đã chịu sự ngưng trệ của dây xích, đã chịu sự tinh chỉnh và điều khiển của roi vọt. Đối với chúng đólà những thứ chúng không hề tự mình vượt qua được, và rồi năm tháng qua đi, vẫn với tâm lý đóchúng không thể nào thoát ra, trong khi chúng không biết rằng chúng trọn vẹn hoàn toàn có thể làm điều đó. -> mặc cảm và nỗi sợ hãi trong quá khứ, không hề thắng lợi được bản thân đã khiến voi kia suốt đờichịu sự điều khiển và tinh chỉnh, giam hãm của người khác, không được sống là mình. 13. Chuyện con bọ chét Các nhà khoa học khi điều tra và nghiên cứu về thói quen của bọ chét đã nhốt chúng trongmột cái hộp trong suốt có đậy nắp. Ban đầu những con bọ này nhảy rất mạnh, chúng đập đầu vào nắphộp và đau điếng. Những lần nhảy sau, chúng cố kiểm soát và điều chỉnh để nhảy thấp hơn so với lần trước, giảm đilực va chạm với nắp hộp. Kết quả là cứ thế cho đến một lúc nào đó, những nhà khoa học mở nắp hộp, những con bọ này cũng không hề bay, nhảy ra ngoài được nữa. -> niềm tin “ đau lắm, mình không thểlàm được ”, sự sợ hãi khó khăn vất vả khiến tất cả chúng ta ngại lao vào, ngại cố gắng nỗ lực, lâu dần cái tâm lý muốnthoát ra, muốn thực thi tiềm năng của mình cũng sẽ không còn nữa. 14. Người cha nọ nghiện rượu nặng và có hai cậu con trai. Khi lớn lên, người anh là phiên bản thứ haicủa ông bố, còn người em lại đi đầu trong trào lưu tuyên truyền mối đe dọa của bia rượu. Kỳ lạ là khiđược hỏi “ điều gì khiến anh thành như ngày thời điểm ngày hôm nay ” thì cả hai đều chung một câu vấn đáp “ có mộtngười bố như thế thì tất yếu tôi phải trở thành thế này rồi ” -> thực trạng không phải là cái cớ để tất cả chúng ta vin vào đó bào chữa cho sự hèn nhát của bản thân màchúng ta phải biết vượt lên trên thực trạng vốn có của mình, thắng lợi nó. Đây cũng là một ví dụ choviệc làm chủ bản thân, làm chủ đời sống của mình. “ Tôi chỉ hoàn toàn có thể trở thành người do chính tôi tạora ”. 15. Danh ngôn hay – Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày ( Hellen Keller ) – Chiến thắng bản thân là chiến công hiển hách nhất ( Platon ) − Sứ mệnh của người mẹ không phải là làm chỗ dựa cho con cháu mà là làm cho chỗ dựa ấy trở nênkhông còn thiết yếu nữa. – Cây cải đắng quên mình trong đắngTrổ hoa vàng bên bờ suối để ong bay – Ngay cả cái bóng của bạn cũng sẽ rời bỏ bạn khi bạn ở trong bóng tối ( Hitler ) − Đường đi khó không phải vì ngăn sông cách núi. Mà khó vì lòng người ngại núi e sông ( Nguyễn TháiHọc ) Nếu hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ ngả về sau bạn ( ngạn ngữ Nam Phi ) − Thiên đường ở chính trong ta, âm ti cũng từ lòng ta mà có. *. Tình mẫu tử, tình yêu thương con người, lòng bao dung, vị tha, cho và nhận, sự góp sức. 1. Câu chuyện bác thợ săn và con vượn. Một bác thợ săn nọ nổi tiếng là người săn giỏi, con thú nào đểbác nhìn thấy thì coi như nó đã tận số. Một lần đi săn, bác nhìn thấy một con vượn mẹ đang cho conmình bú sữa, như bao lần, bác rút mũi tên bắn trúng vượn mẹ. Vượn mẹ quay ra nhìn bác đầy căm giậnrồi từ từ đặt con xuống, lấy một nắm bùi nhùi gối đầu cho con, và lấy một lá cây vắt lấy sữa đặt ngangmiệng con mình. Sau đó, vượn mẹ rút mũi tên ra, gào lên một tiếng rồi ngã xuống. Chứng kiến cảnh đó, bác thợ săn rơi nước mắt và từ đó về sau bác không khi nào đi săn nữa. -> ngay cả khi cận kề cái chết thì vượn mẹ cũng vẫn lo ngại và nghĩ cho con mình hơn cả bản thân. 2. Câu chuyện con bồ nôngCon bồ nông mẹ bay về tổ sau một ngày đi kiếm ăn nhọc nhằn. Trời mưa gió. Hôm nay, trong cái diều tocủa nó chẳng có gì. Nó không tìm được chút thức ăn nào để đem về cho những con bồ nông con. Nóđang bay ngược gió. Nó kiệt sức, nhưng nó vẫn cố tìm về tổ, về với những con. Khi bồ nông mẹ về đến nhà, những con bồ nông con nháo nhác vươn cổ lên, đưa mỏ của mình lấy mồi trong diều của mẹ. Bồ nôngcon được no bụng nhưng chúng không biết rằng đấy là bữa ăn ở đầu cuối mẹ hoàn toàn có thể dành cho chúng. -> sự quyết tử cao quý của mẹ bồ nông cho những con nhưng qua đó cũng biểu lộ sự vô tâm của lũ trẻ. Chúng coi rằng việc mẹ mang thức ăn về cho mình là hiển nhiên và không màng gì đến hình dáng nhọcnhằn, stress của mẹ. Và chúng phải trả giá vì sự vô tâm ấy. 3. Lưu Tư Kinh là con trai duy nhất của một quả phụ nghèo sống ở miền quê hẻo lánh. Anh phải rời mẹđể lên thành phố xa xôi lập nghiệp, hàng tháng anh vẫn gửi tiền và thư về cho mẹ, nhưng lòng thì nhớmẹ khôn nguôi. Một lần sắp xếp về thăm mẹ, anh mua cho bà một con vẹt xanh để bà có người bầu bạn. Thế rồi Lưu Tư Kinh đi. Ở nhà, đôi lúc con vẹt lại cất tiếng : “ Mẹ ơi, con Lưu Tư Kinh đây, connhớ mẹ lắm … Mẹ ơi, mẹ khó khăn vất vả quá, nghỉ tay một chút ít đi mẹ … Mẹ ơi mẹ khỏe mạnh nhé … ” Bà cảmthấy vui tươi và ấm lòng hơn rất nhiều. Bà thương quý con vẹt xanh vô cùng, tắm rửa, chăm nom cho nó, trò chuyện hàng ngày như với con trai mình vậy. Chẳng bao lâu sau bà qua đời, Lưu Tư Kinh về bêncạnh mẹ trong nỗi đau xót vô hạn. Mệt mỏi rồi ôm ảnh mẹ thiếp đi, anh nghe đâu đó có lời nói “ con ơimẹ nhớ con lắm … ”, anh choàng tỉnh và đau đớn nhận ra đó là lời nói của con vẹt xanh ngày nào. Nótuy đã được mẹ anh thả đi, nhưng vẫn quanh quẩn ở đây như chờ anh về mà nhắn nhủ những lời yêuthương ấy …. 4. Có một người con gái khi không hề chịu được những lời trách mắng của mẹ, đã tức giận bỏ nhà đi. Một ngày kia khi cô không hề đi được nữa, trong lòng nhớ mẹ và ân hận vô cùng, cô đã tìm về nhà. Hoảng hốt khi từ xa thấy nhà không khoá cửa, đã khuya mà đèn vẫn sáng, cô sợ có điều gì không lànhliền vừa chạy về nhà mình vừa khóc gọi mẹ … Khi thấy mẹ, cô oà khóc nức nở và ôm chặt lấy mẹ. Khi đãbớt xúc động, cô hỏi mẹ vì sao lại để cửa mở như thế làm cô lo ngại, và người mẹ vấn đáp “ từ khi con đi, ngày nào mẹ cũng Open và để đèn sáng mong con quay trở lại ” … -> tình thương và lòng bao dung của mẹ là vô bờ bến, vô điều kiện kèm theo …. 5. Gần đây một đoạn video về cuộc phỏng vấn của 24 người cho việc làm khó nhất quốc tế, được đăngtải trên kênh YouTube đã gây quá bất ngờ cho hàng triệu người xem. Công ty Rehtom Inc ở Boston đãđăng thông tin tuyển dụng cho vị trí Giám đốc quản lý trên mạng internet và tạp chí. Yêu cầu cần thiếtcho việc làm này vô cùng khó khăn vất vả. Phải đứng gần như tổng thể những thời hạn. Liên tục chuyển dời đôichân, cúi người và phải có sức bền đặc biệt quan trọng. Làm việc 135 tiếng đồng hồ đeo tay cho đến phần nhiều suốt một tuần. Có bằng cấp trong nghành y tế, kinh tế tài chính và nhà hàng là điều kiện kèm theo thiết yếu. Không có kỳ nghỉ vào Lễ tạơn, Giáng sinh, năm mới. Khối lượng việc làm tăng lên vào những dịp nghỉ lễ. Mức lương : 0 USD. Tất nhiênvới những miêu tả trên, cả 24 người tham gia phỏng vấn đều thấy như đang bị đùa cợt vì đó là những việclàm không vô điều kiện kèm theo và vô lý rất là. Họ phủ nhận việc làm một cách thẳng thắn và nghĩ rằng khôngmột gã nào hoàn toàn có thể gật đầu việc làm này. Nhưng tác dụng thật giật mình và đó cũng là thông điệp củangười làm video : một người hoàn toàn có thể bảo vệ tổng thể những điều kiện kèm theo trên và bí mật lặng lẽ cống hiếnkhông một lời oán trách không cần một đồng tiền lương – ấy chính là mẹ của bạn. Hãy yêu quý và trântrọng mẹ của mình, bà ấy đã khó khăn vất vả yêu thương, chăm nom, lo ngại …. cho bạn, vô điều kiện kèm theo. 6. Câu chuyện hoa hồng Tặng Ngay mẹ : Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa Tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lạikhóc. – Cháu muốn mua một hoa hồng để khuyến mãi ngay mẹ cháu – nó nức nở – nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khigiá một hoa hồng đến 2 đôla. Anh mỉm cười và nói với nó : – Đến đây, chú sẽ mua cho cháu. Anh liền muahoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhàkhông. Nó vui mừng nhìn anh và vấn đáp : – Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu. Rồi nó chỉ đườngcho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói : – Đây là nhà củamẹ cháu. Nói xong, nó cẩn trọng đặt cành hoa hồng lên mộ. Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏdịch vụ gửi hoa vừa qua và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300 km về nhàmẹ anh để trao tận nơi bà bó hoa. -> hãy yêu thương mẹ của mình khi còn hoàn toàn có thể. 7. Câu chuyện về cậu bé với ông lão ăn xin : trước mặt người ăn xin già nua, khắc khổ, rách nát, cậu béđã lục hết túi này đến túi khác mà không có lấy một xu lẻ, cậu hoảng sợ nắm tay ông “ Xin lỗi cháu khôngcó gì cho ông cả ”, ông lão mỉm cười “ Cảm ơn cháu, như vậy là cháu đã cho lão nhiều lắm rồi ”. Cả ônglão ăn xin và cậu bé đều cảm thấy mình đã nhận được một điều quý giá. -> Hãy cho nhau yêu thương, sự đồng cảm, san sẻ điều đó còn hơn hết thảy mọi thứ vật chất trên thếgian. 8. Trong lá thư của một người con gái gửi cho bạn trai của mình có một đoạn như sau : “ Tối nay, cũngnhư bao ngày em đến nhà anh, đã 9 g tối anh vẫn chưa về nhà. Khi đến nhà anh, em nhìn thấy mẹ đangkhâu lại chiếc áo bị bỏng thuốc lá của anh. Em xin phép được Tặng cho anh cái đồng hồ đeo tay với lời nhắn : ” Thời gian luôn trôi đi lãnh đạm. Có những thứ ngày mai làm được, nhưng có những thứ ngày mai khôngthể nào làm được nữa “. Và một cái nút áo với lời nhắn chân tình : ” Đôi khi người ta biết được rất nhiềuđiều nhưng lại không biết một điều đơn thuần là áo mình đang mặc có bao nhiêu cái nút ! “. Anh đã sống vìmọi người nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất. “ Em thấy anh rủ bạn về nhà cùngvui vẻ, làm xả láng mấy thùng Ken, đồng đội buôn chuyện chuyện đời, chuyện cơ quan, chuyện nhà sếp, chuyệnquan trường, đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn hổng hết. Em thấy mẹ cặm cụi quét dọn thức ăn dư, lom khomnhặt từng vỏ lon xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha nước, cho thằng con tỉnh rượu mỗi khisay. Em thấy anh sáng ra sạp gom gần hết báo, đọc ngấu nghiến từng bài từng mục. Ngẫm chuyện đời, chuyện quan liêu, chuyện cửa quyền, chuyện Mỹ, chuyện I rắc, chuyện SEA Games … Em thấy mẹ cẩnthận sắp từng tờ báo, lựa riêng ra những phần quảng cáo rồi ngập ngừng hỏi cái này cân ký bán đượchông con ? Em thấy anh chơi hết lòng với bạn, chẳng bỏ về dù tăng 4 hay tăng 3 … Em thấy mẹ cứ trằntrọc ra vô mãi, “ 2 g rồi mà phòng nó vắng ngắt ” Em thấy anh sau một ngày làm stress, về nhà bật máylạnh, bật quạt, ngã sống lưng nằm thẳng chân, chẳng muộn phiền. Em thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trờinóng, rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức chưa. Em thấy anh nhân viên vi tính, viết phầnmềm để quản trị công ty, xem nợ công, lãi lỗ, bấm một phát là có ngay. Thế mà không thể nào tính đúngđược tình thương của người mẹ. Em thấy mẹ chẳng cần vi tính, vẫn bí mật lập trình cá, cơm, rau. Biếtchị Hai cái áo ủi không ngay, còn anh nữa đôi giày cả tuần chưa chịu đánh ! Em thấy anh chuyện làmchuyện lớn mà quên đi những chuyện nhỏ xung quanh. Em thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mìnhnhững bài học kinh nghiệm lớn lao … ” -> Hãy biết trân trọng những điều bình dị li ti nhất, hãy yêu quý mẹ của mình. “ Có những thứ ngàymai không thể nào làm được ” 9. Hai biển hồ : Đất nước Palestin có 2 biển hồ : biển Chết và biển Galile cùng xuất phát từ sông Jordan. Nước sôngJordan chảy vào biển Chết. Biển Chết tiếp đón và giữ lại riêng cho mình mà không san sẻ, nên nướctrong biển Chết trở nên mặn chát. Biển hồ Galilê cũng tiếp đón nguồn nước từ sông Jordan rồi từ đómà tràn qua những những hồ nhỏ và sông lạch, nhờ vậy nước trong biển hồ này luôn sạch và mang lại sự sốngcho cây cối, muông thú và con người. -> san sẻ những gì mình có, giúp sức mọi người sẽ làm cho chính bản thân tất cả chúng ta trở nên hoàn thiệnhơn, tất cả chúng ta cảm nhận được đời sống một cách ý nghĩa, sáng sủa ; còn sự ích kỷ chỉ khiến mình ngàytrở nên đơn độc và cằn cỗi. 10. Liên Xô trong quá khứ được coi là “ người anh cả của chủ nghĩa xã hội ”. Với ý thức quốc tế cộngsản to lớn, sau khi thắng lợi ở thế chiến thứ 2, Liên Xô không ngừng viện trợ về mọi mặt cho những nướcĐông Âu, những nước thuộc địa ở Châu Á Thái Bình Dương giành độc lập, trong đó có Nước Ta. Trong lịch sử vẻ vang quốc tế từtrước đến nay, không một vương quốc nào vĩ đại như Liên Xô, với niềm tin giương cao ngọn cờ hoà bình, giải phóng vô sản, người lính của quốc gia này xuất hiện ở hầu khắp những mặt trận trên quốc tế, lươngthực, vũ khí, thuốc men, quân tư trang … và rất nhiều gia tài to lớn khác được Liên Xô tương hỗ hoàn toàncho công cuộc giải phóng quốc gia của những nước thuộc địa Á, Phi, Đông Âu. 11. Viết trên cát và khắc trên đá : Có hai người bạn đang cùng nhau trải qua một chuyến đi dài. Trênđường đi qua sa mạc, hai người đã có một cuộc tranh cãi nóng bức. Không giữ được bình tĩnh, một ngườiđã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng : “ Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi. ” Họ liên tục bước tiến cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định hành động sẽ dừng chân và tắm mát. Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầyvà ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh. Ngay sau khi hồi sinh, ngườibạn suýt chết đuối khắc lên tảng đá dòng chữ : “ Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi. ” Ngườibạn kia rất là quá bất ngờ bèn hỏi : “ Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn giờ đây lại làmột tảng đá ? ” Và câu vấn đáp anh nhận được là : “ Khi ai đó làm tất cả chúng ta đau đớn, tất cả chúng ta nên viết điềuđó lên cát nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn. Nhưng khi tất cả chúng ta nhậnđược điều tốt đẹp từ người khác, tất cả chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thểcuốn bay đi. ” -> bài học kinh nghiệm về lòng khoan dung và sự biết ơn. 12. Giữ những khó chịu, oán hận trong lòng cũng giống như bỏ đầy muối vào một cốc nước, nước sẽ mặnchát mà cơn khó chịu ấy cũng không nguôi ngoai bớt. Nhưng cũng ngần ấy muối, nếu tất cả chúng ta mang bỏxuống một cái hồ thì nước trong hồ vẫn trong xanh và dịu mát, muối lại hoàn toàn có thể tan đi. -> tha thứ khoan dung làm cho ta thấy nhẹ nhõm, dễ chịu và thoải mái hơn. 13. Cậu bé và món cà riCó một cậu bé hay nghịch ngợm, một chiều nọ khi ông của cậu đang ngủ, cậu liền nghĩ ra trò lấy cà ribôi lên râu của ông. Đối với 1 số ít người, cà ri là món khoái khẩu, nhưng cũng có rất nhiều người thấykhó chịu với mùi này. Khi ông của cậu bé thức dậy, ông lập tức đã cau mày và mũi đánh hơi thấy mộtmùi mà ông không ưa. Ông lão cho rằng căn phòng ngày hôm nay có một thứ mùi rất không dễ chịu, liền Open đira ngoài. Nhưng kỳ lạ, ông đi đến đâu cũng thấy mùi đó, càng đi lại càng ngửi thấy rõ ràng, ông càng tứcgiận và gắt lên rằng “ tại sao quốc tế này lại nhiều những điều kinh tởm như vậy ! ”, nào ông có biết cái “ điều kinh tởm ” ấy lại từ chính ông mà ra -> đôi lúc tất cả chúng ta chỉ biết than vãn và đổ lỗi cho thực trạng nhưng không biết rằng chính bản thânmình mới là nguyên do gây ra những điều không tốt. 14. Cô bé bán diêm có lẽ rằng không chết vì đói và lạnh mà chính bởi sự nhẫn tâm, lãnh đạm của người chavà sự lạnh nhạt, vô cảm của biết bao kẻ qua đường. 15. Có người một lần trong mộng được Diêm Vương dẫn đi thăm quan âm ti, đến đó, anh ta pháthiện mọi người đang cãi nhau. Vốn là ở âm ti có một cái bàn lớn, trên bàn bày một số ít món ăn, mỗingười cầm một cái thìa rất dài. Không có cách nào để lấy được thức ăn ngoài việc dùng những cái thìadài đó, hậu quả là thìa dài vướng víu, ai cũng muốn ăn nhiều, tranh giành, không nhường nhịn nhau nênsinh cự cãi om sòm. Tiếp theo, ông ta lại lên thăm cõi cực lạc. Thật kỳ lạ, quang cảnh nơi đây khôngkhác gì âm ti, cũng một chiếc bàn lớn, với những món ăn và những chiếc thìa rất dài. Điểm duy nhấtkhác nhau là mọi người ở đây ẩm thực ăn uống với nhau một cách vui tươi. Tại sao vậy ? Vì mọi người dùng chiếcthìa rất dài đó để xúc thức ăn cho nhau, nhường nhịn nhau nên không xảy ra va chạm, cự cãi. -> Thiên Đàng và Địa Ngục không có gì độc lạ, chúng chỉ khác nhau ở cách con người đã sống vàđối xử với nhau như thế nào mà thôi. 16. Những dẫn chứng tiêu biểu vượt trội về sự góp sức hoàn toàn có thể lấy ở những người nổi tiếng – những doanh nhânthành đạt, nhà bác học lỗi lạc, những vĩ nhân của lịch sử vẻ vang … vì sự góp sức to lớn, vĩ đại của họ đối vớinhân loại. 17. Danh ngôn / thơ hay – Đi khắp trần gian không ai tốt bằng mẹGánh nặng cuộc sống không ai khổ bằng cha – Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con ( Chế Lan Viên ) − Trong thiên hà có 7 kỳ quan nhưng kỳ quan tuyệt phẩm nhất là trái tim người mẹ. − Dù vua chúa hay dân cày, kẻ nào tìm thấy sự bình an trong mái ấm gia đình thì kẻ đó là người sung sướng nhấtHỎI : Tôi hỏi đất : – Đất sống với đất như thế nào ? – Chúng tôi tôn cao nhauTôi hỏi nước : – Nước sống với nước như thế nào ? – Chúng tôi làm đầy nhauTôi hỏi cỏ : – Cỏ sống với cỏ như thế nào ? – Chúng tôi đan vào nhau làm ra những chân trời. Tôi hỏi người : – Người sống với người như thế nào ? Tôi hỏi người : – Người sống với người như thế nào ? Tôi hỏi người : – Người sống với người như thế nào ? ( Hữu Thỉnh ) – Nếu không yêu thương chính mình, bạn không hề yêu thương người khác. Nếu bạn không có từ bi đốivới mình, bạn không hề tăng trưởng lòng từ bi so với người khác. – Con ong được ca tụng vì nó thao tác không phải cho chính mình nhưng cho tổng thể ( SaintJ. Chrysistome ) = Đời người chỉ sống có một lần, hãy sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoàisống phí ( Nikolai A.Ostrovsky ) Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình ? ( Tố Hữu ) − Lễ vật lớn nhất đời người là khoan dung ( 14 điều dạy của Phật ) – Tội lỗi lớn nhất đời người là bất hiếu ( 14 điều dạy của Phật ) − Có gì đẹp trên đời hơn thế / Người với người sống để yêu nhau ? ( Tố Hữu ) − Chúng ta tạo nên đời sống từ những điều nhận được, nhưng tất cả chúng ta thực sự làm ra cuộc sống chínhtừ điều mà tất cả chúng ta cho đi. ( Wiston Churchill ) – Khi ta Tặng bạn hoa hồng, tay ta còn vương mãi mùi hương ( Ngạn ngữ Bungari ) − Con người được tạo hoá ban cho hai cái túi, một cái túi đựng trước ngực và một cái túi ở sau sống lưng. Túi ở trước ngực tiềm ẩn toàn những điều xấu xa, hạn chết của người khác, còn túi ở sau sống lưng lạiđựng khuyết điểm của chính bản thân mình. Vì thế mà con người thường chỉ biết cao ngạo nhìn xuốngmà chỉ trích và phán xét lỗi lầm của người khác trong khi cố giấu đi những sai phạm của chính mình. – “ Chao ôi ! Ðối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi … Toàn những cớ để cho ta tàn tệ ; không khi nào ta thấy họ là nhữngngười đáng thương ; không khi nào ta thương … ” ( Nam Cao ) – Con người ta chỉ xấu xa trước đôi mắt ráo hoảnh của phường ích kỷ, và nước mắt là miếng kính biếnhình ngoài hành tinh. ( Nam Cao ) – Thế giới đã phải chịu những tổn thất rất lớn, không phải vì sự gian ác của những − kẻ xấu xa mà vì sự imlặng của những người tốt. ( Napoleon ) -> phải biết đấu tranh chống lại cái xấu cái ác, lên tiếng bảo vệ lẽ phải, tình thương, sự công minh, phêphán biểu lộ vô cảm … – Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn nhu cầu lòng ích kỉ. Kẻ − mạnh là kẻ gíup đỡ ngườikhác trên đôi vai mình. ( Nam Cao ) * Sáng tạo, tự tin, tự chủ, sáng sủa, có thái độ sống tích cực1. Truyện kể rằng, tại Viện Nghiên Cứu Cao Cấp Princeton, Einstein ra đề thi cho sinh viên. Một anhphụ giáo hớt hải chạy đến báo ông biết : thưa giáo sư, đề thi năm nay giống y hệt như năm trước, chắc là giáosư quên không chú ý. Einstein mỉm cười : đề thi thì giống nhưng đáp số thì đã khác ! -> không ngừng tìm tòi, phát minh sáng tạo để hoàn thành xong vì mọi đích đến đều có những lối đi của riêng mình2. Khi Thượng Đế tạo ra con người, Người muốn dành cho sinh vật đặc biệt quan trọng này một món quá – món quárất quý giá nhưng Ngài muốn nó không dễ để tìm được ra, ấy là sự phát minh sáng tạo. Thượng Đế liền họp cáccận thần của mình lại để tìm cho ra nơi hoàn hảo nhất nhất để cất giấu sự phát minh sáng tạo, người thì cho rằng hãychôn sâu trong lòng đất, người thì gợi ý hãy cất chúng trên những đỉnh núi cao …. nhưng những quan điểm đó10đều bị bác bỏ, con người một ngày nào đó bằng sự khôn ngoan và dẻo dai của mình cũng hoàn toàn có thể tìmđược. “ Vậy hãy cất nó sâu bên trong chính con người ” – một quan điểm được đưa ra khi tổng thể đang nhọccông nghĩ ngợi. Thượng Đế nghe thấy vậy thì rất là tâm đắc và đã quyết định hành động đem giấu sự phát minh sáng tạo vàosâu bên trong mỗi con người – nơi mà không hề thuận tiện tìm được ra nếu con người không có niềm tin, không ngừng học hỏi và thưởng thức, tò mò. 3. Einstein khi giảng giải về việc làm của mình cho con trai nghe, ông nói : khi con bọ hung bò trên mộtcành cây cong, nó không biết là cành cây bị cong. Ba suôn sẻ hơn nó : ba thấy được điều mà con bọhung không thấy -> tất cả chúng ta khác nhau ở chỗ tất cả chúng ta thấy được gì, học hỏi được gì, phát minh sáng tạo được gì từ những cái vốncó trong cuộc sống4. Những triệu phú quốc tế như Bill Gates, Steve Jobs, Mark Zuckerberg, …. ; những nhà bác học vĩ đạiNewtons, Einstein, Edison, … những vị tướng quân sự tài ba bậc nhất quốc tế như Napoleon, AlexanderĐại Đế, Thành Cát Tư Hãn, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, đại tướng Võ Nguyên Giáp …. đều lànhững con người rất là linh động và phát minh sáng tạo, luôn không ngừng tâm lý để tìm ra con đường ngắnnhất, hiệu suất cao nhất để triển khai được tiềm năng của mình. Ngay cả những con người thông thường nhưmỗi tất cả chúng ta cũng mang trong mình sự phát minh sáng tạo, quan trọng là tất cả chúng ta có biết phát hiện và khôngngừng sử dụng nó để làm cho đời sống của mình trở nên mê hoặc, tươi đẹp, đáng sống hơn hay không. 5. Tái ông thất mãCâu chuyện dân gian nổi tiếng Trung Quốc Một ông lão ở gần biên giới giáp với nước Hồ phía Bắcnước Tàu, gần Trường thành, có nuôi một con ngựa. Một hôm con của ông lão dẫn ngựa ra gần biêngiới cho ăn cỏ, vì lơ đễnh nên con ngựa vọt chạy qua nước Hồ mất dạng. Những người trong xóm nghetin đến chia buồn với ông lão. Ông lão là người thông hiểu việc đời nên rất bình tỉnh nói : – Biết đâu conngựa chạy mất ấy đem lại điều tốt cho tôi. Vài tháng sau, con ngựa chạy mất ấy quay trở về, dẫn theomột con ngựa của nước Hồ, to lớn và can đảm và mạnh mẽ. Người trong xóm hay tin liền đến chúc mừng ông lão, và nhắc lại lời ông lão đã nói trước đây. Ông lão không có vẻ như gì vui mừng, nói : – Biết đâu việc đượcngựa Hồ nầy sẽ dẫn đến tai ương cho tôi. Con trai của ông lão rất thích cỡi ngựa, thấy con ngựa Hồ caolớn can đảm và mạnh mẽ thì thích lắm, liền nhảy lên sống lưng cỡi nó chạy đi. Con ngựa Hồ chưa thuần nết nên nhảyloạn lên. Có lần con ông lão không cẩn trọng để ngựa Hồ hất xuống, té gãy xương đùi, khiến con ông lãobị què chân, tật nguyền. Người trong xóm vội đến chia buồn với ông lão, thật không ngờ con ngựa khôngtốn tiền mua nầy lại gây ra tai ương cho con trai của ông lão như vậy. Ông lão thản nhiên nói : – Xin cácvị chớ lo ngại cho tôi, con tôi bị ngã gãy chân, tuy xấu số đó, nhưng biết đâu nhờ họa nầy mà đượcphúc. Một năm sau, nước Hồ kéo quân sang xâm lấn Trung nguyên. Các trai tráng trong vùng biên giớiđều phải sung vào quân ngũ chống ngăn giặc Hồ. Quân Hồ thiện chiến, đánh tan đạo quân mới gọi nhậpngũ, những trai tráng đều tử trận, riêng con trai ông lão vì bị què chân nên miễn đi lính, được sống sót ởgia đình. ” Người đời sau lập ra thành ngữ : Tái ông thất mã, an tri họa phúc. Nghĩa là : ông lão ở biên giới mấtngựa, biết đâu là họa hay là phúc. -> nên giữ cho mình thái độ thản nhiên, tỉnh bơ trước mọi thăng trầm của đời sống, không nên cựcđoan bởi lẽ tất cả chúng ta không biết được điều gì đang đợi mình ở phía trước. 6. Những tấm gương giàu nghị lực kể trên cũng chính là những tấm gương tiêu biểu vượt trội cho ý thức lạcquan, thái độ sống tích cực, không dễ chán nản bế tắc, mất niềm tin vào đời sống. 7. Bài ngữ pháp cho bạn trẻHãy sống ở thế dữ thế chủ động, tránh xa thể thụ động, nghĩ nhiều đến những gì mà bạn có năng lực làm đượchơn là những gì hoàn toàn có thể xảy ra cho bạn. Hãy sống ở cách khách quan. Hãy chăm sóc đến thực tiễn đời sống đúng với những gì đang thật sự diễnra, hơn là mong ước chuyện đời sẽ xảy ra như bạn mơ ước. Hãy sống ở thì hiện tại, can đảm và mạnh mẽ trực diện cạnh tranh đối đầu với việc làm ngày ngày hôm nay. Không luyến tiếc quákhứ, cũng đừng lo ngại vớ vẩn đến tương lai. Hãy sống ở ngôi thứ nhất, nghiêm khắc tự kiểm điểm mình hơn là đi bươi móc những sai sót, lỗi lầm củathiên hạ. Hãy sống ở số ít, lắng nghe lời phê bình xuất phát từ lương tâm mình hơn là thú vị với những lời tánthưởng của đám đông. Và nếu phải chọn một động từ thì hãy chọn lấy động từ yêu thương. 8. “ Mỗi con vật khi sinh ra đều là tổng thể những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lònng thìchẳng là gì cả. Nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như vậy ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó. Tôichỉ hoàn toàn có thể trở thành người do chính tôi tạo ra ” 11 -> con người muốn sống sót trong đời sống thì phải tư duy, phải không ngừng nỗ lực rèn luyện, cố gắnghọc hỏi, thưởng thức …. để tăng trưởng. Con người tâm lý như thế nào, hành vi như thế nào thì sẽquyết định tính cách, con người và số phận của người đó. -> câu này còn muốn khuyên con người hãy dữ thế chủ động trong đời sống – làm chủ được bản thân. 9. Một con ếch khi được thả vào nước nóng 100 % nó sẽ lập tức nhảy ra và sống sót, nhưng nếu thả nóvào nước lạnh và đun nóng từ từ, nó sẽ không hay biết gì và rồi chết nóng. -> đôi lúc trong đời sống tất cả chúng ta rất dễ bị “ đánh lừa ”, thiếu tỉnh tháo, dễ bị biến hóa theo môi trườngvà đánh mất mình từ khi nào không hay. 10. Danh ngôn / thơ hay – Con chim hoàn toàn có thể đậu ở cành cây mà không khi nào sợ cành cây gãy, bởi lẽ niềm tin của nó là ở đôicánh chứ không phải ở cành cây. – Kẻ hoang phí sẽ là kẻ ăn mày trong tương lai. Kẻ tham lam là kẻ ăn mày suốt đời ( Ngạn ngữ Balan ) – Có 3 thứ ngu dốt : không biết những gì mình cần biết, không rành những gì mình biết và biết những gìmình không cần biết. ( La Rochefoucould ) – Cuộc sống không có đường cùng, chỉ sống sót những ranh giới, việc quan trọng là làm thế nào để vượtqua những ranh giới ấy. – Trong đời sống này, biết gật đầu đã là điều khó, tuy nhiên biết khước từ lại là một điều không dễ. – Ta vẫn hay chê cuộc sống méo mó / Sao ta không tròn ngay tự trong tâm ? – Tôi biết ơn toàn bộ những người đã nói “ không ” với tôi, nhờ đó mà tôi biết tự mình xử lý mọi việc ( Einstein ) – Hai người cùng nhìn vào vũng nước nhưng một người chỉ thấy vũng nước, người còn lại thấy cả nhữngvì sao – Người bi quan luôn thấy khó khăn vất vả trong thời cơ còn người sáng sủa lại luôn tìm được thời cơ trong khókhăn – Chẳng có ai tẻ nhạt mãi trên đời. Dẫu anh sống chỉ một đời lặng lẽ. Quen với cái lặng thinh không tô vẽ cho mìnhThì lại chính cái lặng thinh nhường ấyBiến anh thành đáng nhớ với xung quanh ! – Nếu bạn không nhận được một điều kỳ diệu, hãy tự mình trở thành một điều kỳ diệu ( Nick Vujicic ) MỘT SỐ QUAN NIỆM VỀ VĂN CHƯƠNG01 – / ” Đối với tôi văn chương không phải là cách đem đến cho người đọc sự thoát li hay sự quên ; trái lạivăn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lự mà tất cả chúng ta có, để vừa tố cáo và đổi khác một cái thếgiới giả dối, gian ác, vừa làm cho lòng người đọc thêm trong sáng và đa dạng chủng loại hơn “. ( Thạch Lam ) 02 – / ” Một nhà nghệ sĩ chân chính phải là nhà nhân đạo trong cốt tủy “. ( Sê khốp ) 03 – / “ Nhà văn phải là người thư kí trung thành với chủ của thời đại “. ( Banlzac ) 04 – / ” Văn học, đó là tư tưởng đi tìm cái đẹp trong ánh sáng “. ( CharlesDuBos ) 05 – / “ Nhà văn phải biết khơi lên ở con người niềm trắc ẩn, ý thức phản kháng cái ác ; cái khát vọng khôiphục và bảo vệ những cái tốt đẹp “. ( Ai ma tôp ) 06 – / “ Thi ca là một tôn giáo không kỳ vọng. ” ( Jean Cocteau ) 07 – / “ Văn học giúp con người hiểu được bản thân mình, nâng cao niềm tin vào bản thân mình và làm nảynở ở con người khát vọng hướng tới chân lý. ” ( M.Gorki ) 08 – / “ Nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật và thẩm mỹ không nên là ánh trăng lừa dối, nghệthuật chỉ hoàn toàn có thể là tiếng đau khổ kia thoát ra từ những kiếp lầm than. ( Nam Cao ) 09 – / “ Văn chương có loại đáng thờ và loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ởvăn chương, loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người. ( Nguyễn Văn Siêu ) 10 – / ” Thơ là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao quý, đa cảm “. ( Voltaire ) 11 – / “ Thơ là viên kim cương lấp lánh lung linh dưới ánh mặt trời. ” ( Sóng Hồng ) 12 – / “ Thơ là thần hứng. ” ( Platon ) 13 – / “ Thơ là ngọn lửa thần. ” ( Đecgiavin ) 14 – / ” Thơ ca là niềm vui cao quý nhất mà loài người đã tạo ra cho mình “. ( C.Mac ) 15 – / ” Thơ, trước hết là cuộc sống, sau đó mới là thẩm mỹ và nghệ thuật “. ( Biêlinxki ) 1216 – / ” Thơ là cái nhụy của đời sống, nên nhà thơ phải đi hút cho được cái nhụy ấy và phấn đấu làm saocho cuộc sống của mình cũng có nhụy “. ( Phạm Văn Đồng ) 17 – / ” Bài thơ anh anh làm 50% mà thôiCòn 50% cho mùa thu làm lấyCái xào xạc hồn anh chính là xào xạc láNó không là anh nhưng nó là mùa ” ( Chế Lan Viên ) 18 – / ” Một nhà văn thiên tài là người muốn cảm nhận mọi vẻ đẹp man mác của ngoài hành tinh “. ( Thạch Lam ) 19 – / ” Sống đã rồi hãy viết, hãy hòa mình vào đời sống vĩ đại của nhân dân “. ( Nam Cao ) 20 – / “ Ở đâu có lao động thì ở đó có phát minh sáng tạo ra ngôn từ. Nhà văn không chỉ học tập ngôn từ của nhândân mà còn là người tăng trưởng ra ngôn từ phát minh sáng tạo, không nên ăn bám vào người khác. Giàu ngôn ngữthì văn sẽ hay … Cũng cùng1 vốn ngôn từ ấy nhưng sử dụng có phát minh sáng tạo thì văn sẽ có bề thế và kíchthước. Có vốn mà không biết sử dụng chỉ như nhà giàu giữ của. Dùng chữ như đánh cờ tướng, chữ nàođể chỗ nào phải đúng vị trí của nó. Văn phải linh động. Văn không linh động gọi là văn cứng đơ thấpkhớp … ” ( Nguyễn Tuân ) 21 – / ” Giá trị của 1 tác phẩm nghệ thuật và thẩm mỹ trước hết là ở giá trị tư tưởng của nó. Nhưng là tư tưởng đã đượcrung lên ở những bậc tình cảm, chứ không phải là cái tư tưởng nằm thẳng đơ trên trang giấy. Có thể nói, tìnhcảm của người viết là khâu tiên phong cũng là khâu ở đầu cuối trong quy trình thiết kế xây dựng tác phẩm lớn ” ( Nguyễn Khải ) 22 – / “ Mỗi tác phẩm phải là mỗi ý tưởng về hình thức và mày mò về nội dung “. ( Lêonit Lêonop ) 23 – / ” Cái quan trọng trong năng lực văn học và tôi nghĩ rằng cũng hoàn toàn có thể trong bất kể kĩ năng nào, là cáimà tôi muốn gọi là lời nói của riêng mình “. ( IvanTuốcghênhiép ) 24 – / ” Nếu tác giả không có lối đi riêng thì người đó không khi nào là nhà nhăn cả … Nếu anh không cógiọng riêng, anh ta khó trở thành nhà văn thực thụ ” ( Sê khốp ) 25 – / ” Đối với nhà thơ thì cách viết, bút pháp của anh ta là một nửa việc làm. Dù bài thơ biểu lộ ý tứ độcđáo đến đâu, nó cũng nhất thiết phải đẹp. Không chỉ đơn thuần là đẹp mà còn đẹp một cách riêng. Đối vớinhà thơ, tìm cho ra bút pháp của mình – nghĩa là trở thành nhà thơ. ” ( Raxun Gamzatop ) 26 – / ” Đối với con người, sự thực nhiều lúc nghiệt ngã, nhưng khi nào cũng quả cảm cũng cố trong lòngngười đọc niềm tin ở tương lai. Tôi mong ước những tác tác phẩm của tôi sẽ làm cho con người tốthơn, tâm hồn trong sáng hơn, thức tỉnh tình yêu so với con người và khát vọng tích cực đấu tranh cho lítưởng nhân đạo và tân tiến của loài người “. ( Sô lô khốp ) 27 – / ” Văn học làm cho con người thêm đa dạng chủng loại, tạo năng lực cho con người lớn lên, hiểu được conngười nhiều hơn. ” ( M.L.Kalinine ) 28 – / ” Một tiểu thuyết thực sự hứng thú là tiểu thuyết không chỉ mua vui cho tất cả chúng ta, mà còn chủ yếuhơn là trợ giúp tất cả chúng ta nhận thức đời sống, lí giải đời sống. ” ( Giooc-giơ Đuy-a-men ) 29 – / ” Văn học không chăm sóc đến những câu vấn đáp do nhà văn đem lại, mà chăm sóc đến những câu hỏido nhà văn đặt ra, và những câu hỏi này, luôn luôn rộng hơn bất kể một câu vấn đáp cặn kẽ nào “. ( ClaudioMagris – N.văn Ý ) 30 – / ” Thơ chỉ bật ra trong tim ta khi đời sống đã tràn trề. ” ( Tố Hữu ) 31 – / “ Làm thơ là cân một phần nghìn milligram quặng chữ. ” ( Maiacopxki ) 32 – / ” Một câu thơ hay là một câu thơ có sức gợi. ” ( Lưu Trọng Lư ) 33 – / “ Một tác phẩm nghệ thuật và thẩm mỹ là hiệu quả của tình yêu. Tình yêu con người, tham vọng cháy bỏng vì một xãhội công minh, bình đẳng bái ái luôn luôn thôi thúc những nhà văn sống và viết, vắt hết sạch những dòng suynghĩ, hiến dâng bầu máu nóng của mình cho quả đât. ” ( Leptonxtoi ) 34 – / “ Thiên chức của nhà văn cũng như những chức vụ cao quý khác là phải nâng đỡ những cái tốt đểtrong đời có nhiều công minh, thương mến hơn. ” ( Thạch Lam ) 35 – / ” Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở chỗ không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín kẽ và che lấpcủa sự vật, để cho người đọc 1 bài học kinh nghiệm trông nhìn và chiêm ngưỡng và thưởng thức. ” ( Thạch Lam ) 36 – / “ Nghệ thuật khi nào cũng là lời nói của tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư nguyện vọng. ” ( Lê Ngọc Trà ) 37 – / ‘ ‘ Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên bên trên tổng thể bờ cõi và số lượng giới hạn, phải là một tác phẩmchung cho cả loài người. Nó phải tiềm ẩn một cái gì lớn lao, can đảm và mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình … Nó làm cho người gần người hơn. ‘ ‘ ( Nam Cao ) 38 – / ‘ ‘ Sự cẩu thả trong bất kể nghề gì cũng là một sự bât lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chươngthì thật là đê tiện. ‘ ‘ ( Nam Cao ) 1339 – / “ Tôi khuyên những bạn nên đọc truyện cổ tích … thơ ngụ ngôn, những tuyển tập ca dao … Hãy đi sâu vào vẻđẹp điệu đàng của ngôn từ tầm trung, hãy đi sâu vào những câu hòa giải cân đối trong những bài ca, trongtruyện cổ tích … Bạn sẽ thấy ở đó sự đa dạng chủng loại lạ lùng của những hình tượng, sự giản dị và đơn giản của sức mạnhlàm say đắm lòng người, vẻ đẹp tuyệt vời của những định nghĩa … Hãy đi sâu vào sáng tác của nhân dân, nó trong lành như nước nguồn ngọt ngào, tươi mát, róc rách từ khe núi chảy ra. ” ( M.Gorki ) 40 – / “ Thi sĩ là một con chim sơn ca ngồi trong bóng tối hát lên những tiếng êm dịu để làm vui cho sự côđộc của chính mình. ” ( B. Shelly ) 41 – / “ Thơ là một bức họa để cảm nhận thay vì để ngắm. ” ( Leonardo De Vinci ) 42 – / “ Ðể trong lòng là chí, ngụ ra ý là thơ. Người có sâu, cạn cho nên thơ có mờ có tỏ, rộng hẹp khácnhau .. Người làm thơ không ngoài lấy trung hậu làm gốc, ý nghĩa phải hàm súc, lời thơ phải đơn giản và giản dị. ” ( Nguyễn Cư Trinh ) 43 – / “ Thơ ca làm cho tổng thể những gì tốt đẹp nhất trên đời trở thành bất tử. ” ( Shelly ) 44 – / “ Thơ là rựơu của trần gian. ” ( Huy Trực ) 45 – / “ Trong tâm hồn con người đều có cái van mà chỉ có thơ ca mới mở được. ” ( Nhêcơraxop ). 46 – / “ Trên đời, có những thứ chỉ xử lý được bằng thơ. ” ( Maiacôpxki ) 47 – / “ Niềm vui của nhà thơ chân chính là niềm vui của người mở đường vào cái đẹp, của người biết đi tớitương lai. ” ( Pautôpxki ) 48 – / “ Nhà thơ, ngay cả những nhà thơ vĩ đại nhất cũng phải đồng thời là những nhà tư tưởng. ” ( Biêlinxki ) 49 – / “ Tất cả mọi thẩm mỹ và nghệ thuật đều Giao hàng cho một nghệ thuật và thẩm mỹ vĩ đại nhất là nghệ thuật và thẩm mỹ sống trên Trái Đất. ” ( Béc-tôn Brếch ) 50 – / “ Thơ là sự sung mãn của tình cảm mãnh liệt. ” ( Ban-zắc ) 51 – / “ Thơ là chuyện đồng điệu. ” ( Tố Hữu ) 52 – / “ Thơ là tiếng gọi đàn. ” ( Xuân Diệu ) 53 – / “ Thơ là sự biểu lộ con người và thời đại một cách cao đẹp. ” ( Sóng Hồng ) 54 – / “ Thơ sinh ra từ tình yêu và lòng căm thù, từ nụ cười trong sáng hay những giọt nước mắt cay đắng. ” ( Raxun Gamzatôp ) 55 – / “ Giống như ngọn lửa thần bốc lên từ trong cành khô, kĩ năng bẳt nguồn từ những tình cảm mạnh mẽnhất của con người. ” ( Raxun Gazatôp ) 56 – / “ Không có câu truyện cổ tích nào đẹp hơn câu truyện do chính đời sống viết ra. ” ( Andecxen ) 57 – / “ Thơ là người thư kí chân thành của trái tim. ” ( Đuybralay ) 58 – / “ Andecxen đã lượm lặt những hạt trơ trên luống đất của những người dân cày, ấp ủ chúng nơi tráitim ông rồi gieo vào những túp lều, từ đó lớn lên và nảy nở những đoá hoa thơ đẹp, chúng an ủi trái timcủa những người cùng khổ. ” ( Pauxtopxki ) 59 – / “ Thơ ca là tiếng hát của trái tim, là nơi dừng chân của niềm tin, do đó không đơn thuần mà cũngkhông thần bí, thiêng liêng … Thơ ca chân chính phải là nguồn thức ăn ý thức, nuôi tâm hồn tăng trưởng, nó không được là thứ thuốc phiện ý thức êm ái mà nhỏ nhen, ô nhiễm … ” ( LLVH ) 60 – / “ Vạt áo của triệu nhà thơ không bọc hết vàng mà đời rơi vãi. Hãy nhặt lấy chữ của đời mà góp nêntrang. ” ( Chế Lan Viên ) 61 – / “ Tôi tích lũy hình tượng cũng như con ong hút mật vậy. Một con ong phải bay một đoạn đườngbằng sáu lần xích đạo trong một năm ba tháng và đậu lên bảy triệu bông hoa để tạo ra sự một gam mật. ” ( P.Povlenko ) 62 – / “ Chi tiết làm ra bụi vàng của tác phẩm. ” ( Pauxtopxki ) 63 – / “ Những câu thơ lấp lánh lung linh như những tấm huy chương. ” ( Ponvaleri ) 64 – / “ Cuộc đời là nơi xuất phát cũng là nơi đi tới của văn học. ” ( Tố Hữu ) 65 – / “ Nhà văn là người cho máu. ” ( Enxa Tơriole ) 66 – / “ Thơ là bà chúa của thẩm mỹ và nghệ thuật. ” ( Xuân Diệu ) 67 – / “ Sự trưởng thành của một thể loại được ghi lại bằng cố nhiên nhưng rõ hơn lại ghi lại bằngnhững phong thái. ” ( LLVH ) 68 – / “ Nghệ sĩ là người biết khai thác những ấn tượng riêng chủ quan của mình, tìm thấy những ấn tượngđó có giá trị khái quát và biết làm cho những ấn tượng đó có những hình thức riêng. ” ( M.Gorki ) 69 – / “ Nghệ thuật là nghành nghề dịch vụ của sự độc lạ thế cho nên nó yên cầu người viết sự phát minh sáng tạo phong thái mới lạ, lôi cuốn người đọc. ” ( LLVH ) 70 – / “ Cái bóng của fan hâm mộ đang cuối xuống sau sống lưng nhà văn khi nhà văn ngồi dưới tờ giấy trắng. Nó cómặt ngay cả khi nhà văn không thừa nhận sự xuất hiện đó. Chính fan hâm mộ đã ghi lên tờ giấy trắng cái dấuhiệu vô hình dung không hề tẩy xoá được của mình. ” ( LLVH ) 71 – / “ Phải đẩy tới chóp đỉnh điểm của xích míc thì sự sống nhiều hình mới vẽ ra. ” ( Heghen ) 1472 – / “ Tác phẩm chân chính không kết thúc ở trang ở đầu cuối, không khi nào hết năng lực kể chuyện khicâu chuyện về những nhân vật đã kết thúc. Tác phẩm nhập vào tâm hồn và ý thức của bạn đọc, liên tục sốngvà hành vi như một lực lượng sôngs nội tâm như sự dằn vặt và ánh sáng của lương tâm, không bao giờtàn tạ như thi ca của thực sự. ” ( Aimatop ) 73 – / “ Tình huống là một lát cắt của sự sống, là một sự kiện diễn ra có phần giật mình nhưng cái quan trọnglà sẽ chi phối nhiều điều trong đời sống con người. ” ( Nguyễn Minh Châu ) 74 – / “ Văn học phản ánh hiện thực nhưng không phải là chụp ảnh sao chép hiện thực một cách hời hợtnông cạn. Nhà văn không bê nguyên si những sự kiện, con người vào trong sách một ca chs thụ động, giảnđơn. Tác phẩm nghệ thuật và thẩm mỹ là hiệu quả của một quy trình nuôi dưỡng cảm hứng. thai nghén phát minh sáng tạo ra mộtthế giới mê hoặc, sinh động … Thể hiện những yếu tố có ý nghĩa thâm thúy, thực chất của đời sống xã hội conngười … Nhân vật trong tác phẩm của một thiên tài thực sự nhiều khi thật hơn cả con người ngoài đời, bởisức sống lâu bền, bởi ý nghĩa nổi bật của nó. Qua nhân vật ta thấy cả một những tầng lớp, một giai cấp, mộtthời đại, thậm chí còn có nhân vật vượt lên khỏi thời đại, có ý nghĩa trái đất, vĩnh cửu sống mãi với thờigian. ” ( LLVH ) 75 – / “ Mỗi tác phẩm thẩm mỹ và nghệ thuật là một ý tưởng về một hình thức, một tò mò mới về nội dung. ” ( Leonit Leonop ) 76 – / “ Thơ là lời nói của tri âm. ” ( Tố Hữu ) 77 – / “ Cái đẹp là đời sống. ” ( Secnưsepxki ) 78 – / “ Giọng ca buồn là thích hợp nhất cho thơ ca. ” ( Etga Pô ) 79 – / “ Thơ ca phải say mới thích. ” ( Tố Hữu ) 80 – / “ Bạn ơi hay tâm lý bằng trái timVà hãy đọc xúc cảm bằng lý trí ” ( Phôntan ) 81 – / “ Các ông muốn tiểu thuyết cứ là tiểu thuyết. Tôi và những nhà văn cùng chí hưóng như tôi muốn tiểuthuyết là thực sự ở đời. ” ( Vũ Trọng Phụng ) 82 – / “ Người sáng tác là nhà văn và người tạo nên số phận cho tác phẩm là fan hâm mộ. ” ( M.Gorki ) 83 – / “ Hãy đập vào tim anh – Thiên tài là nơi đó. ” ( A.De Muytxe ) 84 – / “ Từ khi nào cho đến giờ đây, từ Homero đến kinh thi, đến ca dao Nước Ta thơ vẫn là một sức đồngcảm mãnh liệt và quãng đại. Nó đã sinh ra giữa những vui buồn của loài người cho đến ngày tận thế. ” ( Hoài Thanh ) 85 – / “ Thơ chính là tâm hồn. ” ( M.Gorki ) 86 – / “ Văn chương phải là thế trận đuổi nghìn quân giặc. ” ( Trần Thái Tông ) 87 – / “ Do tình sinh ý, do ý sinh chữ, bởi cái này mà có cái kia cũng là thế cả. ” ( Bùi Dương Lịch ) 88 – / “ Trước hết là những nghệ sĩ lớn, sau đó mới đến những nhà khoa học, họ xứng danh hơn ai hết đượchưởng sự kính trọng của con người. ” ( Einstein ) 89 – / “ Những gì tôi viết ra là những gì thương mến nhất của tôi, những ước mong nhức nhối của tôi. ” ( Nguyên Hồng ) 90 – / “ Mỗi tác phẩm đều có không ít nhà văn. ” ( Thạch Lam ) 91 – / “ Văn chương góp thêm phần đắc lực chop sự phê phán bằng vũ khí. ” ( Kac Mac ) 92 – / “ Nền đất ẩm, chiếu manh, trang giấy trắngAnh khi sinh bao nhiêu vật cho đờiNên anh chết như chuyến đi dài hạnBởi họ sống thay anh xuất hiện giữa muôn đời. ” ( Đào Cảng ) 93 – / “ Nếu tác giả không có lối nói riêng của mình thì người đó không khi nào là nhà văn cả. Nếu anh takhông có giọng riêng, anh ta khó trở thành nhà văn thực thụ. ” ( Sekhop ) 94 – / “ Thơ là thơ, đồng thời là hoạ, là nhạc, là chạm khắc theo một cách riêng. ” ( Sóng Hồng ) 95 – / “ Có những đêm không ngủ, mắt rực cháy và thổn thức, lòng tràn ngập nhớ nhung … Khi đó tôi viết. ” ( Lecmôntop ) 96 – / “ Nếu những nỗi đau khổ từ lâu bị kiềm chế, nay sôi sục dâng lên trong lòng thì tôi viết. ” ( Nêkratxtop ) 97 – / “ Mỗi khi có gì chất chứa trong lòng, không nói ra, không chịu được thì lại cần thấy làm thơ. ” ( Tố Hữu ) 98 – / “ Thi sĩ không phải là Người, nó là Người Mơ, Người Say, Người Điên. Nó là Tiên, là Ma, là Quỷ … ” ( Chế Lan Viên ) 99 – / “ Thơ là tiếng lòng. ” ( Diệp Tiếp ) 15100 – / “ Nghệ thuật đó là sự mô phỏng tự nhiên. ” ( Ruskin ) 101 – / “ Đau đớn thay cho những kiếp sống muốn cất cánh bay cao nhưng lại bị cơm áo ghì sát đất. ” ( Sống Mòn – Nam Cao ) 102 – / “ Điều quan trọng hơn hết trong sự nghiệp của những nhà văn vĩ đại ấy lại là đời sống, trường đạihọc chân chính của thiên tài. Họ đã biết đời sống xã hội của thời đại, đã cảm thấy thâm thúy mọi nỗi đauđớn của con người trong thời đại, đã rung động tận đáy tâm hồn với những nỗi lo âu, tức bực, tủi hổ vànhững ước mong tha thiết nhất của loài người. Đó chính là cái hơi thở, cái sức sống của những tác phẩmvĩ đại. ” ( Đặng Thai Mai ) 103 – / Quan niệm của Bác ( qua 4 câu thơ ) : Thơ xưa thường chuộng vạn vật thiên nhiên đẹp, Mây, gió, trăng, hoa, tuyết, núi, sông ; Nay ở trong thơ nên có thép, Nhà thơ cũng phải biết xung phong. Những câu trích dẫn để mở bài kết bài hay nhấtcho 3 tác phẩm : Tràng Giang, Đây Thôn Vĩ Dạ, Tương Tư …. Tràng Giang – Huy Cận1, “ Cái buồn Lửa Thiêng là cái buồn tỏa ra từ đáy hồn của 1 người cơ hồ không biết đếnngoại cảnh. Người đã gọi đây là cái hồn buồn của Đông Á, người đã khơi lại cái mạch sầumấy nghìn năm vẫn ngấm ngầm trong cõi đất này ” ( Hoài Thanh, Hoài Chân – Thi nhân Việtnam ” 2, “ Huy Cận đy lượm lặt những chút buồn rơi rác rồi để phát minh sáng tạo nên những vần thơ ảonão. Người đời sẽ kinh ngạc vì không ngờ với 1 ít cát bụi thông thường thi nhân lại có thểđúc thành bao nhiêu châu ngọc ” ( Hoài Thanh, Hoài Chân – thi nhân Việt ” 3, “ Huy Cận có vẻ như không ở trong thời hạn mà chỉ ở trong khoảng trống ” ( Xuân Diệu ) 4, “ thơ Huy Cận có vẻ như ngầm chất chứa cái lớp sầu dưới đáy hồn nhân thế “ ( XuânDiệu ) 5, Trang Giang là “ bài thơ đạt đến trình độ cổ xưa của 1 hồn Thơ mới ” ( XD ) 6, “ Tràng Giang là bài thơ được sông Hồng gợi tứ ” 7, Trang giang “ không chỉ do sông Hồng quyến rũ ”, mà còn “ mang cảm hứng chung vềnhững dòng sông khác của quê nhà ”, còn “ mang nỗi buồn thế hệ, nỗi buồn không tìmđược lối ra, lê dài triền miên ” của nhà thơ. “ Tràng Giang là 1 bài thơ tình và tình gặp cảnhmột bài thơ về tâm hồn “ ( Huy Cận ) Đây thôn Vĩ dạ – Hàn Mặc Tử1, Thơ là tiếng kêu rên thảm thiết của 1 linh hồn thương nhớ ước ao trở lại trời xưa ” ( HMT ) 2, “ Ta muốn hồn trào ra đầu ngọn bút / Mỗi vần thơ đều dính não cân ta ” ( HMT ) 3, “ Tôi xin hứa henh với những người rằng, tương lai, những cái tầm thường mực thước kia sẽtan biến đi, và còn lại của cái thời này chút gì đáng kể, đó là Hàn Mặc Tử ” ( Chế Lan Viên ) 4, “ Thơ chưa ra khỏi bút / Giọt mực đã rụng rời / Lòng tôi chưa kịp nói / Giấy đã toát mồ hôi ” ( HMT ) 5, “ Trước không có ai, sau không có ai, HMT như ngôi sao 5 cánh chổi xoẹt qua khung trời Việt Namvới cái đuôi chói lòa rực rõ của mình ” – CHế Lan Viên6, “ Nếu nhân lại không còn cái khát khao nữa / Và nhà thơ – nghề chẳng kẻ nào yêu / Ngườithi sĩ sau cuối vẫn là Hàn Mặc Tử / Vẫn hiện lên ở đáy vực đợi chờ “ ( Trần Ninh Hồ ) Tương tư – Nguyễn Bính1, “ Thơ Nguyễn Bính đã thức tỉnh người nhà quê vẫn ẩn náu trong lòng ta ” ( Hoài Thanh, Hoài Chân – Thi nhân Việt nam ” 2, “ Cái đẹp kín kẽ của những vần thơ Nguyễn Bính ….. cái rực rỡ của Nguyễn Bính, chỗNguyễn Bính hơn những nhà thơ khác …. “ là “ 1 điều mà người ta không hề hiểu được bằng lítrí, một điều quý vô ngần, hồn thơ của Đất nước ” ( Hoài Thanh, Hoài Chân – Thi nhân Việtnam ” 163, “ Thơ và cuộc sống ràng buộc nhà thơ. Trước sau và mãi mãi, Nguyễn Bính vẫn là thi sĩ củachân quê, của hồn quê ” ( Tô Hoài ) 1. NHẬN ĐỊNH VỀ ” MỘ ” ( CHIỀU TỐI ) : – ” TP HCM rất Đường mà không Đường 1 tí nào. Với 1 chữ ‘ hồng ‘, Bác đã làm sáng rực lên hàng loạt bài thơ, đãlàm mất đi sự căng thẳng mệt mỏi, sự uể oải, sự vội vã, sự nặng nề đã diễn đạt trong 3 câu đầu, đã làm sáng rực lênkhuôn mặt của cco em sau khi xay ngô tối. Chữ ‘ hồng’trong thẩm mỹ và nghệ thuật thơ Đường người ta gọi là ” conmắt ” thơ ( thi nhã hoặc nhãn tự ), nó bùng sáng lên, nó cân lại chỉ 1 chữ thôi với 27 chữ khác dầu nặng đếnmấy đi chăng nữa. Với chữ ‘ hồng’đó có ai còn cảm xúc nặng nề, stress, nhạc nhằn nữa đâu mà chỉ thấy màu đỏ đã nhuốmlên cả bóng đêm, cả thân hình lao động của cô gái đáng yêu kia. Đó là màu đỏ của tình cảm Bác ” ( NguyễnTrung Thông ) 55. Về “ TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP ” : – Bác có nói : ” Tôi tuy viết nhiều nhưng chưa lần nào tạo được bài viết có ích như lần này ” – Đồng chí Trường Chinh nhận xét : ” Về văn phong, cách nói và cách viết của Hồ Chủ Tịch có những nétrất độc lạ : nội dung khảng khái, thấm thía đi sâu vào tinhf cảm của con người, chinh phục cả trái tim vàkhối óc con người ta : hình thức sinh động, giản dị và đơn giản, giàu tính dân tộc bản địa và tính nhân dân. ” 56. NAM CAO là nhà văn hiện thực lớn, cũng đã có biết bao nhà phê bình và cũng đã tốn biết bao bútgiấy để viết về ông. Nhân đây trình làng với mọi người một vài nhận định và đánh giá về con người này và vănchương của ông. Đây là những nhận định và đánh giá về con người Nam Cao : – “ Nam Cao lạnh lung quá, kéo mép lên mới nở được một nụ cười khó nhọc ( … ) thật ra mặt anh ta lạnhnhưng lòng anh ta sôi sục ” ( Nhận xét của nhà văn Tô Hoài ) – ” Con người Nam Cao mảnh khảnh, thư sinh, ăn nói ôn tồn nhiều khi đến ngần ngại, mỗi lúc lại đỏ mặt mà kìthực mang trong lòng một sự phản kháng mãnh liệt ” ( Nguyễn Đình Thi ) – Nam Cao ” biến mình thành kẹp chả dưới tay mình, tự đem mình ra quat dưới than hồng ” ( Nguyễn MinhChâu ) – ” Nam Cao thường lấy bản thân mình ra để mà kiểm nghiệm ” ( Nguyễn Minh Châu ) – ” Năm năm cho một sự nghiệp không lẫn với ai, năm năm trung thành với chủ với hướng đi không nghiêng ngả … năm năm cày xới để tự biếm họa, tự khẳng định chắc chắn, để có Nam Cao như lúc bấy giờ ta có ” ( GS Phong Lê ) Nhận xét về văn của Nam Cao : – “ Dù viết về đề tài nào, truyện của Nam Cao cũng biểu lộ một tư tưởng chung : nổi do dự đến đauđớn trước tình hình con người bị hủy hoại về nhân phẩm do đời sống đói nghèo đẩy tới ” ( ? ) – “ Viết về người tri thức tiểu tư sản nghèo, Nam Cao đã mạnh dạn nghiên cứu và phân tích và phẫu thuật toàn bộ, không nétránh như Thạch Lam ; không cực đoan, phiến diện như Vũ Trọng Phụng, cũng không thi cị hóa như NhấtLinh, Khái Hưng, ngòi bú của Nam Cao luôn luôn tỉnh táo đúng mực ” ( Hà Minh Đức ) – “ Nam Cao đã mạnh dạn đi theo một lối đi riêng, nghĩa là không đếm xỉa gì đến sở trường thích nghi của độcgiả. Nhưng kĩ năng của ông đã đem đến cho văn chương một lối văn mới sâu xa, chua chát và tàn tệ, thứ tàn ác của con người biết tin ở năng lực của mình, thiên chức của mình ” ( Hà Minh Đức ) – “ Trong những trang truyện của Nam Cao, trang nào cũng có những nhân vật chính hoặc phụ đang đối diệnvới cái chỗ kiệt cùng với đời sống con người để rồi từ đó bắt buộc người ta phải thể hiện mình ra, trước hếtlà tâm lí, nhân cách rồi tiếp đến sau cuối là cái nỗi đau khôn nguôi của con người ” ( Nguyễn Minh Châu ) – “ Trong văn xuôi trước cách mạng, chưa có ai có được ngòi bút tinh tế, gân guốc soi mói như của NamCao ” ( Nhà văn Lê Định Kỵ57. NHỮNG NHẬN XÉT VỀ THƠ XUÂN QUỲNH VÀ THƠ CỦA CHỊ : – ” Thơ Xuân Quỳnh là thơ của một cánh chuồn chuồn bay tìm chỗ nương thân trong nắng nôi dông bãocủa cuộc sống … Thế giới thơ ca Xuân Quỳnh là sự tương tranh không ngừng giữa khắc nghiệt và yên lành với những biểuhiện sôi động và biến hóa khôn cùng của chúng. Ở đó trái tim thơ Xuân Quỳnh là cánh chuồn chuồnbáo bão cứ chao đi chao về, mệt nhòai giữa dịch chuyển và yên định, bão tố và bình yên, cuộc chiến tranh và hòabình, thác lũ và êm trôi, tình yêu và cách trở, ra đi và trở lại, chảy trôi phiêu bạt và trụ vững kiên gan, tổ ấmvà dòng đời, sóng và bờ, thuyền và biển, nhà ga và con tàu, trời xanh và bom đạn, gió Lào và cát trắng, cỏdại và nắng lửa, thủy chung và trắc trở, xuân sắc và tàn phai, ngọn lửa đơn độc và đại ngàn tối sẫm … ” ( ChuVăn Sơn ) 17 – ” Điều đáng quý nhất ở Xuân Quỳnh và thơ Xuân Quỳnh là sự thành thật rất thành thật, thành thật trongquan hệ bè bạn, với xã hội và cả tình yêu. Chị quanh co không giấu diếm một điều gì. Mỗi dòng thơ, mỗitrang thơ đều trình diện một tình cảm, một tâm lý của chị. Chỉ cần qua thơ ta biết khá kĩ đời tư củachị. Thành thật, đây là cốt lõi thơ Xuân Quỳnh ” ( Võ Văn Trực ) 58. Về Vũ Trọng Phụng và ” Số đỏ ” : – Đọc “ Số đỏ ” nhiều nhà nghiên cứu nhận xét : ” Đây là cái bi của người chết, cái hài của xã hội, cái vôphúc của mái ấm gia đình giàu sang lắm tiền nhiều của nhưng thiếu tình người ” 59. Giá trị của đồng xu tiền trong Truyện Kiều : Đồng tiền lăn tròn trên sống lưng con người. Đồng tiền làm cho trái hoá phải, đen hoá trắng và người đàn bàgoá phụ trở thành cô dâu mới. ( Sheakespear ) * Giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều : Lời văn tả ra hình như máu chảy ở đầu ngọn bút, nước mắt thấm trên tờ giấy khiến ai đọc cũng thấm thíangậm ngùi. ( Mộng Liên Đường ) * Bình luận về tuổi trẻ Nước Ta : Một năm khởi đầu từ mùa xuân. Một đời khởi đầu từ tuổi trẻ. Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội. ( Hồ Chí Minh ) * Hoài bão thời trai trẻ của cụ Phan Bội Châu : Muốn vượt bể đông theo chiều cánh gióMuôn trùng sóng bạc tiến ra khơi. ( Phan Bội Châu ) * Ca ngợi mùa xuân : Xuân bước nhẹ trên nhành non lá mới, Bạn đời ơi vui chút với trời hồng ! Hết lạnh rồi, gió rét với mưa đông. ( Tố Hữu ) * Ca ngợi tình bạn : – Sống không có bạn là chết đơn độc. ( Giooc-giơ Hê – be ) * Kết hợp giữa tài và đức : Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì thao tác gì cũng khó. n ( Hồ ChíMinh ) * Tự hào về quốc gia : Nước Ta quốc gia ta ơiMênh mông biển lúa, đâu trời đẹp hơn. ( Nguyễn Đình Thi ) * Nhận định về ” chất thép ” trong thơ Hồ Chí Minh : Khi Bác nói trong thơ có thép ta cũng cần tìm hiểu và khám phá thế nào là thép trong thơ. Có lẽ phải hiểu 1 cách rấtlinh hoạt mới đúng. Không phải cứ chuyện trò thép, lên giọng thép mới có ý thức thép. * Ý kiến về văn chương : Văn chương có loại đáng thờ và loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ở vănchương, loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người. ( Nguyễn văn Siêu ) * Vai trò quan trọng của tình cảm trong thơ : – Thơ phát khởi trong lòng người ta. ( Lê Quý Đôn ) – Hãy xúc động hồn thơ cho ngọn bút có thần. ( Ngô Thì Nhậm ) * Quan điểm nghệ thuật và thẩm mỹ văn chương : – Văn hoá thẩm mỹ và nghệ thuật là 1 mặt trận. Anh chị em là chiến sỹ trên mặt trận ấy. ( Hồ Chí Minh ) – Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay làm theo 1 vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉdung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và phát minh sáng tạo những cái gìchưa có. ( Nam Cao-Đời thừa ) 18

Các bài viết liên quan

Viết một bình luận