5 PHÚT ĐỨC TIN –

5 PHÚT ĐỨC TIN

Bạn đang đọc: 5 PHÚT ĐỨC TIN –

Tôi chỉ cảm biết chắc như đinh một điều là Chúa vẫn yêu thương tôi từng ngày …

Cuộc đời của tôi và những bạn có những lúc yếu ớt, ngã lòng và bất toàn nhưng được Chúa dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị để trở nên tốt đẹp hơn .

– Ta vấp ngã, Chúa đỡ nâng .

– Ta buồn thảm, Chúa ủi an .

– Ta đơn độc, Chúa hiện hữu .

– Ta bị ức hiếp, Chúa bênh vực .

– Ta stress, Chúa cho yên nghỉ .

– Ta nản lòng, Chúa khuyến khích .

– Ta kiệt sức, Chúa ban ơn .

– Ta bồn chồn, Chúa cho bình an .

– Ta thiếu thốn, Chúa tiếp trợ .

– Ta vừa đủ, Chúa cho hưng thịnh .

– Ta bệnh tật, Chúa chữa lành .

– Ta sống vong ơn, Chúa vẫn thương nhớ .

– Ta phạm tội biết ăn năn, Chúa tha thứ dồi dào .

– Ta lê từng bước chân rã rời trên đất, thì Chúa nâng cánh ta lên, cho ta bay cao như chim ưng.

– Ta chạy chậm trễ nhọc nhằn thì Chúa tăng thêm năng lượng .

– Ta đi mòn mỏi thì Chúa bổ thêm sức mới .

– Ta thèm muốn khát khao nhà hàng siêu thị, thì Chúa cho miệng ta được thỏa những vật ngon .

– Sức tuổi đang thì của ta mòn mỏi, Chúa cho trở lại như chim phụng hoàng v.v…

Khi ta gặp cuồng phong giông bão cuộc đời, thì Chúa vác ta trên vai như “Người chăn hiền lành” vác chiên mình, Chúa âu yếm ẵm bồng ta vào lòng… Dấu chân còn lại trên cát là của Chúa, như bài thơ “Dấu chân trên cát” của tác giả Mary Stevenson.
Có lúc ta ương bướng ngỗ nghịch Chúa dùng đòn roi quất mạnh, thân ta rướm máu, nhưng lòng Chúa xót đau.

Khi ta cố ý phản kháng trốn chạy như Giô-na thì Chúa vẫn dõi theo. “ Nhược bằng tôi lấy cánh hừng đông bay tận cuối biển thì cũng có Chúa ở đó, tay Chúa nắm chặt và dẫn dắt tay tôi ”. Thi Thiên 139 : 9-10 .

Khi ta phiêu du rong ruổi trong biển đời đầy ảo mộng và tăm tối, thì ánh sáng thiên thượng của Chúa vẫn là ngọn hải đăng soi đường chỉ lối .

Khi ta hồ hải giông dài như đứa con hoang đàng bỏ nhà ra đi, thì Chúa vẫn kiên trì chờ đón ta về .

Khi ta lâm vào bế tắc thì Chúa lại mở đường .

Khi cánh cửa này bị đóng lại, thì Chúa sẽ mở cánh cửa khác khoảng khoát hơn cho ta .

Khi ta gặp một con đường cụt, là núi cao, là hố thẳm thì Chúa sẽ là đường hầm xuyên qua vách núi, là nhịp cầu bắt qua hố sâu vực thẳm .

Trên mỗi lộ trình ta đi, từng bước chân ta đặt xuống, phía trước ta là con đường cái quang rạng hay heo hút mù khơi, tương lai ta mịt mùng hay sáng lạn … Ta nên luôn nhớ cho rằng :

“ Chúa là Đấng Tạo hóa Càn khôn ngoài hành tinh, Ngài vẫn nguyên y bắt đầu tự hữu và hằng hữu, là Alpha và Omega, là tiên khởi và cũng là sau cuối. Đấng đang tể trị trong mọi sự, trong mọi thực trạng. Không có điều gì xảy ra cho ta để gọi là rủi ro đáng tiếc hay như mong muốn, là ngẫu nhiên hay vô tình. Ta nên phân biệt Chúa là vị khách vô hình dung dự mỗi bữa ăn, là Đấng yên lặng nghe mọi lời nói. Ngài là Đấng sẽ xử lý mọi nan đề khi ta có đức tin, trông cậy và tín thác. Ngài vẫn đang bí mật sát cánh cùng ta trên mọi nẻo đường. ”

Chúa đang chờ đón bạn quay trở lại !

Hãy trở về!…

Chúa yêu bạn như chính Chúa đã từng yêu tôi !

 

Các bài viết liên quan

Viết một bình luận