Quần đảo Bà Lụa – Wikipedia tiếng Việt

Quần đảo Bà Lụa là một quần đảo trong Vịnh Thái Lan thuộc lãnh thổ huyện Kiên Lương tỉnh Kiên Giang, Việt Nam.[1][2] Về hành chính quần đảo thuộc xã đảo Sơn Hải huyện Kiên Lương. Trung tâm của quần đảo cách mũi Hòn Chông khoảng 6 km về phía tây.

Nhóm đảo này còn được mệnh danh là “Tiểu Hạ Long” của phương Nam. Thời Pháp thuộc quần đảo còn được gọi là cụm Bình Trị.

Tên gọi Bà Lụa của quần đảo này được người ta giải nghĩa rất khác nhau. Có nguồn cho rằng Bà Lụa là tên của một vị nữ tướng hậu cần đã lập xưởng dệt lụa trên đảo này để cung cấp cho nghĩa quân Nguyễn Trung Trực (Anh Động, 2010).[3] Nguồn khác giải thích rằng một người Pháp có tầm ảnh hưởng lên chính quyền thuộc địa đã đến khai thác vùng này, và bà vợ người Việt gốc Hoa của ông có tên là Bà Lụa. Giấy tờ, chủ quyền đất đai đều do bà đứng tên, từ đó quần đảo có tên là Bà Lụa.[4][5] Lại có nguồn cho rằng khoảng năm 1858, một ông quan lớn lấy được một bà vợ có nhan sắc và tính tình hiền hậu. Bà tìm nơi bình yên, lánh xa chốn quan trường và cuối cùng đã dừng chân tại đây. Hàng ngày bà nuôi tằm, dệt lụa và từ đó người ta đặt tên quần đảo theo nghề của bà.[6]

Hòn Heo (trong ảnh) là đảo lớn nhất của quần đảo Bà Lụa. Nguồn ảnh: Bố Susu

Quần đảo Bà Lụa gồm 34 đảo lớn nhỏ ( có nơi ghi 42 [ 3 ] ) trên một diện tích quy hoạnh biển khoảng chừng 70 km², được cấu trúc từ đá trầm tích Paleozoi hạ-trung. Quần đảo này là đoạn cuối của dãy Tà Lơn ( Campuchia ) bị sụt lún hướng theo sự hoạt động của thời kì tạo sơn của dãy Himalaya cách đây nhiều trăm triệu năm. [ 3 ] Ngoại trừ hòn Heo ( 102 m, có nguồn ghi 113 m [ 3 ] ) thì những đảo nơi đây có độ cao không quá 100 m. Dân cư tập trung chuyên sâu trên những đảo như hòn Heo, hòn Ngang và hòn Nhum. [ 3 ] Xung quanh quần đảo Bà Lụa là vùng biển nước nông ; ở nhiều nơi, người ta hoàn toàn có thể đi bộ từ đảo này sang đảo khác lúc nước ròng mà nước biển ngập không quá sống lưng người lớn. [ 5 ]

Hòn Heo là đảo lớn nhất quần đảo Bà Lụa. Đây là một đảo nhỏ có chu vi khoảng 7 km và diện tích vào khoảng 1,5 km².[7] Tên gọi hòn Heo xuất phát từ việc người Pháp ra đảo lập trại nuôi lợn (heo) thử nghiệm vào năm 1918 (Anh Động, 2010).[8] Trụ sở Uỷ ban nhân dân xã Sơn Hải đóng trên đảo.

Danh sách một số đảo[9]
  1. Hòn Heo , hòn lớn nhất
  2. Hòn Ông Triều 1
  3. Hòn Ông Triều 2
  4. Hòn Ông Triều 3
  5. Hòn Đá Bạc
  6. Hòn Đồi Mồi
  7. Hòn Đầm Dương
  8. Hòn Đầm Giếng
  9. Hòn Đầm Lớn
  10. Hòn Đước
  11. Hòn Đụng
  12. Hòn Ba Rồ
  13. Hòn Bờ Đập
  14. Hòn Chướng
  15. Hòn Dê
  16. Hòn Dứa
  17. Hòn Khô Cát
  18. Hòn Lò 1
  19. Hòn Lò 2
  20. Hòn Lò 3
  21. Hòn Ngang
  22. Hòn Nhum Ông
  23. Hòn Nhum Bà
  24. Hòn Nhum Giếng
  25. Hòn Nhum Tròn
  26. Hòn Sơn Tế 1
  27. Hòn Sơn Tế 2
  28. Hòn Sơn Tế 3
  29. Hòn Thơm 1
  30. Hòn Thơm 2
  31. Hòn Thơm 3
  32. Hòn Thạch Mỏng

Quần đảo Bà Lụa

Các đảo phía đông gần quần đảo Bà Lụa
  1. Hòn Đá Lửa
  2. Hòn Lô Cốc
  3. Hòn Rễ Lớn (h. Ré Lớn)
  4. Hòn Rễ Nhỏ (h. Ré Nhỏ)
  5. Hòn Kiến Vàng (Kiên Lương)
  6. Hòn Phụ Tử
  7. Hòn Một
Các đảo phía nam gần quần đảo Bà Lụa

Các đảo thuộc xã Hòn Nghệ, cách quần đảo Bà Lụa 15 km về phía nam

  1. Hòn Nghệ (hòn Minh Hòa)
  2. Hòn Dung , phía nam Hòn Nghệ cỡ 400 m.

Bản đồ hành chính Nước Ta [ 9 ] vẽ quần đảo Bà Lụa thuộc xã Sơn Hải, huyện Kiên Lương và bộc lộ những đảo gần đó như hòn Rễ Lớn, hòn Rễ Nhỏ, hòn Lô Cốc, hòn Đá Lửa, … bằng sắc tố khác. Trong khi đó, nguồn khác [ 3 ] cho rằng những đảo như hòn Rễ Lớn, hòn Rễ Nhỏ thuộc xã Bình An [ 10 ] cũng thuộc quần đảo Bà Lụa. Có nguồn còn khẳng định chắc chắn quần đảo Bà Lụa thuộc địa phận của hai xã là Sơn Hải và Bình An. [ 11 ]

Lịch sử hành chính[sửa|sửa mã nguồn]

Ngày 14 tháng 1 năm 1983, huyện Kiên Hải xây dựng, gồm sáu xã là Bà Lụa, Nam Du, Hoà Đốc, Hòn Nghệ, Hòn Tre và Lại Sơn. [ 12 ]

Ngày 27 tháng 9 năm 1983, xã Bà Lụa đổi tên thành xã Sơn Hải.[13]

Ngày 17 tháng 8 năm 2000, Thủ tướng nhà nước Nước Ta ký Nghị định số 33/2000 / NĐ-CP chuyển xã Sơn Hải sang nằm dưới quyền quản trị của huyện Kiên Lương. [ 14 ]

Chú thích
Thư mục
  • Anh Động (Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam) (2010), Sổ tay địa danh Kiên Giang, Nhà xuất bản Đại học Quốc gia Hà Nội, ISBN 978-604-62-0291-2

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]

Các bài viết liên quan

Viết một bình luận