Hiện tượng không giữ gìn vệ sinh đường phố có rất nhiều biểu lộ nhưng thông dụng nhất là vứt rác bừa bãi ra đường hoặc nơi công cộng. Ăn xong một que kem hay một chiếc kẹo, người ta vứt que, vứt giấy xuống đất. Uống xong một lon nước ngọt hay một chai nước suối, vứt lon, vứt chai ngay tại chỗ vừa ngồi mặc dầu thùng rác để cách đó không xa. Thậm chí khi ăn xong một tép kẹo cao su đặc, họ cũng không mang đến thùng rác mà vo tròn rồi trét lên ghế đá và cứ thế bỏ đi chỗ khác. Công viên, nơi được xem là có bầu không khí trong lành, sạch sẽ và đẹp mắt, giúp con người thư giãn giải trí, hay chùa chiền, vốn là nơi tôn nghiêm cũng không tránh khỏi hiện tượng này. Bến tàu, nhà ga, kênh rạch đâu đâu cũng có rác. Một biểu lộ phổ cập khác là một số ít tài xế chở gạch, đá phế thải ở những khu công trình thiết kế xây dựng đem đổ khắp nơi và cả xấp xỉ phố. Con người ta còn vô ý thức đến mức mang xác động vật hoang dã chết như chó, mèo, chuột, gia cầm như gà, vịt ném xuống hồ, ao, sông rạch và ra đường .
Ở 1 số ít hàng, quán bán trên vỉa hè người ta đổ tổng thể đồ ăn dư thừa, nước rửa chén, bát xuống cống khiến cho nước thải bị ứ đọng, cống bị ùn tắc. Thế nhưng hiện tượng xả rác đó còn lan sâu vào một những tầng lớp tri thức trẻ thời nay. Họ thường đứng ở những ngã ba, ngã tư đường để phát tờ rơi quảng cáo một cách bừa bãi khiến khắp đường phố rải rác đầy những tờ rơi. Trong lớp học, sân học, học viên cũng ngang nhiên xả rác ở hộc bàn, góc lớp, hiên chạy, … Nguy hiểm hơn cả là thực trạng bệnh viện chôn rác xuống lòng đất ngay bên cạnh khu dân cư, hay mới gần đây là vụ nhà máy sản xuất bột ngọt Vedan đã thải nước xuống dòng sông Thị Vãi mấy chục năm biến dòng sông thành dòng sông chết .
Vậy do đâu mà hiện tượng xả rác bừa bãi lại tràn lan như vậy? Nguyên nhân đầu tiên là do những thói quen xấu lười biếng và lối sống lạc hậu ích kỷ chỉ nghĩ đến quyền lợi cá nhân của một số người. Họ sống theo kiểu”
Bạn đang đọc: “>Hiện tượng vứt rác bừa bãi>
“ Của mình thì giữ bo bo
Của người thì thả cho bò nó ăn ”
Họ nghĩ đơn giản rằng chỉ cần nhà mình sạch thì được còn bẩn thì ai bẩn mặc ai. Những nơi công cộng không phải là của mình, vậy thì việc gì mà phải mất công gìn giữ. Cứ ném rác ra đường là xong, đã có đội vệ sinh lo dọn dẹp. Cách nghĩ như thế thật là thiển cận và nguy hại làm sao. Nguyên nhân tiếp theo là do thói quen đã có từ lâu, khó sửa đổi, phải có sự nhắc nhở thì người ta mới không xả rác bừa bãi. Ở các lớp học, hằng ngày, các thầy cô và ban cán sự lớp phải thường xuyên nhắc nhở thì mới giữ cho lớp học sạch đẹp.
Nhưng xã hội là một phạm vị to lớn hơn lớp học rất nhiều. Mọi người đều bận rộn với việc làm của mình và không một ai có đủ thời hạn để đi nhắc nhở từng người một. Không được nhắc nhở, con người ta lại quay về với thói quen trước kia. Việc giáo dục ý thức giữ gìn, bảo vệ thiên nhiên và môi trường sống chưa được chăm sóc đúng mức, chưa được tổ chức triển khai tiếp tục. Mặc dù trên những phương tiện thông tin đại chúng vẫn có những chương trình lôi kéo ý thức bảo vệ môi trường tự nhiên của con người nhưng chúng quá rất ít, không phân phối được nhu yếu tìm hiểu và khám phá và học hỏi của người dân. Do đó mà trình độ hiểu biết của người dân còn thấp dẫn đến thái độ tuân thủ nội quy nơi công cộng chưa đi vào nề nếp. Một phần là do sự quản trị, trấn áp của những cơ quan chức năng chưa ngặt nghèo, kém hiệu suất cao, … chưa có hình thức giải quyết và xử lý nghiêm khắc những cá thể, đơn vị chức năng, công ty vi phạm, hay nói cách khác là biết mà làm ngơ. Cứ thử phạt thật nặng một người nào đó xả rác ra đường phố làm gương, thì còn ai dám xả rác nữa .
Với tình hình vứt rác bừa bãi lúc bấy giờ, thì những hậu quả kéo theo nó cũng không phải nhỏ. Trước tiên là gây tác động ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất của người dân. Rác bị xả bừa bãi liên tục, ngày càng nhiều nếu không được thu dọn sẽ bốc mùi, gây ô nhiễm thiên nhiên và môi trường không khí. Nguồn nước bị ô nhiễm nặng do dân cư ven những con sông thải chất thải hoạt động và sinh hoạt xuống sông, tệ hại hơn, họ còn ném xác gia cầm bị H5N1 xuống. Người dân chẳng may sử dụng phải nguồn nước này, hay sống gần những bải rác sẽ dễ mắc những bệnh về đường ruột, bệnh ngoài da, bệnh đau mắt hột … Đặc biệt gần đây ở nước ta có nhiều người tử trận vì bị tiêu chảy cấp do nhiễm khuẩn tả từ nước bị ô nhiễm. Về yếu tố kinh tế tài chính mà nói, ngành chịu ảnh hưởng tác động nhiều nhất là ngành nuôi trồng thủy hải sản. Do môi trường sinh thái bị ô nhiễm, cá tôm chết nhiều hoặc bị bệnh tai hại nghiêm trọng đến sản lượng, kinh tế tài chính người dân và tốn kém nhiều tài lộc trong việc tái tạo thiên nhiên và môi trường. Rác trong lớp học, sân trường, nếu không thu dọn kịp thời sẽ bốc mùi hôi thối không dễ chịu, ảnh hưởng tác động đến sức khỏe thể chất và sự tiếp thu bài của học viên, sự truyền đạt kiến thức và kỹ năng của giáo viên và còn làm ảnh hưởng tác động đến vẻ đẹp của ngôi trường. Và ô nhiễm hơn cả, là rác thải y tế với những mầm bệnh ung thư, nước nhiễm chì, nhiễm bẩn. Rác tồn dư, ứ lại trên những kênh rạch, cống rãnh gây nên ngập lụt vào mùa mưa gây ảnh hưởng tác động đến đời sống của người dân, nhà nước, địa phương phải tốn thêm một khoản ngân sách không nhỏ để thuê nhân công thu dọn, nạo vét, khai thông cống rãnh, ao hồ, kênh rạch. Và một thiệt thòi so với nước ta nếu hiện tượng xả rác còn tràn ngập là sẽ để lại ấn tượng không tốt đẹp cho khách du lịch. Thử hỏi còn ai dám đến du lịch thăm quan một quốc gia đầy rác ngoài phố, mùi hôi không dễ chịu, mất vệ sinh ? Lúc ấy, tất cả chúng ta sẽ mất một nguồn lợi khá lớn về du lịch .
Vậy làm thế nào để giảm thiểu được hiện tượng xả rác này? Nhà trường phối hợp với các ban ngành thướng xuyên nhắc nhở, tuyên truyền, kiểm tra ý thức tự giác của mọi người về việc giữ gìn vệ sinh. Nên có những hình thức khiển trách đúng mức đối với những học sinh có thói quen vứt rác bừa bãi. Đối với người dân vi phạm thì họp tổ dân phố kiểm điểm. Còn công ty nào vi phạm thì thẳng tay phạt nặng, rút giấy phép hoạt động. Tốt nhất là các cơ quan nhà nước cần đưa ra những bộ luật thật cụ thể về vấn đề xâm hại môi trường.
Hành vi xả rác nơi công cộng đang là yếu tố đau đầu của những cơ quan chức năng bởi mức hiệt hại của nó so với xã hội. Bảo vệ thiên nhiên và môi trường là bảo vệ sự sống của mọi người, vì thế mỗi người tất cả chúng ta cần có ý thức, góp thêm phần chung tay thiết kế xây dựng một môi trường tự nhiên xanh-sạch-đẹp .
Loigiaihay.com
Source: https://sangtaotrongtamtay.vn
Category: Khoa học