Top #10 Gà Nấu Lagu Của Vành Khuyên Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2022 # Top Trend | https://sangtaotrongtamtay.vn

— Bài mới hơn —

Cuộc khẳng định chắc chắn kép trong lịch sử dân tộc ngành opera Nước Ta do một ca sĩ thế hệ 7X làm ra : Thực hiện “ Khát vọng âm nhạc ” của riêng mình, Lê Thị Vành Khuyên là ca sĩ nhạc kịch tiên phong của nước nhà làm live show khi còn trẻ .

Tôi không quên niềm náo nức đến Nhà hát Lớn Hà Nội tối 3-5-2012, xem opera Định mệnh bất chợt, lần đầu kiệt tác Truyện Kiều của Nguyễn Du đưa lên sân khấu nhạc kịch (Kịch bản: Lê Chức, âm nhạc và chỉ huy: Nguyễn Thiện Đạo). Người được chọn thể hiện vai Kiều, là Lê Thị Vành Khuyên. Vai diễn xuất sắc bởi ca sĩ diễn tả được mọi cung bậc, trạng thái của Kiều bằng âm nhạc. Tôi vẫn thường xem Vành Khuyên trong các chương trình của Nhà hát Nhạc Vũ kịch Việt Nam khi hát solo, khi đứng trong dàn hợp xướng. Gặp Vành Khuyên sau đêm diễn, lại càng hiểu thêm nghịch lý của nghệ sĩ opera giữa nền nghệ thuật thất tán, đảo lộn các giá trị mà showbiz và các chiêu trò háo danh, lại “chiếm lĩnh” quan tâm của đa số công chúng.

– Là ca sĩ duy nhất quê gốc miền Trung lúc bấy giờ theo đuổi opera chuyên nghiệp và được chứng minh và khẳng định, Vành Khuyên hoàn toàn có thể kể về hành trình dài âm nhạc của mình ?– Ca sĩ quê TP Hà Tĩnh, có Thành Lê, Tố Nga đều đang thao tác tại TP.HN, tôi chọn opera. Tốt nghiệp tầm trung thanh nhạc của tỉnh TP Hà Tĩnh, tôi về TP. Hà Nội, quyết tâm lập nghiệp với bàn tay trắng, chỉ có tiếng hát và đam mê hát. Tôi thi đỗ vào lớp hợp xướng năm 1997, học 2 năm tại Nhà hát Nhạc Vũ kịch Nước Ta, theo tiếp Đại học Thanh nhạc của Học viện Âm nhạc Quốc gia Nước Ta .
– Nhạc sĩ Nguyễn Thu Đông là thầy và là chồng cũ của chị. Đêm nhạc vừa mới qua, anh cùng nhạc sĩ Phạm Ngọc Khôi phối khí. Đấy chẳng phải định mệnh âm nhạc sao ?– Đúng thế, tôi tin số mệnh. Lớp hợp xướng 40 người, nay chỉ còn 10 trụ lại. Chúng tôi gặp nhau ở Nhà hát Nhạc Vũ kịch Nước Ta, chính âm nhạc đưa chúng tôi đến với nhau. Sau 6 năm yêu, chúng tôi cưới. Tháng 12-2004, con trai đầu lòng sinh ra, cháu rất có năng khiếu sở trường âm nhạc. Chúng tôi đã chia tay cuối 2009 .
– Tôi được biết nhạc sĩ Thu Đông thuộc số ít nhạc sĩ thế hệ 7X, 8X có năng lực chuyển soạn ca khúc cho dàn nhạc giao hưởng. Anh đã phối khí 3 ca khúc cho đêm diễn của chị .– Bác Hồ sống mãi với Tây Nguyên ( Lê Lôi ), Bài ca kỳ vọng ( Văn Ký ), và nhất là Người con gái sông La ( Doãn Nho ) là bài tôi dành nhiều tình cảm nhất .
– Đêm nhạc này, chị vui chứ ?– Đại gia đình tôi từ TP Hà Tĩnh ra 30 người, cổ vũ tôi. Tiếc là bố tôi mất sớm, không được tận mắt chứng kiến tôi trưởng thành. Đêm diễn vừa mới qua cũng là mong ước của cha mẹ, anh chị cho sự nghiệp của tôi. Mẹ tôi 77 tuổi, đã đi tàu về quê sau đêm diễn .
– Chị hãy cho chúng tôi “ về nhà ” chị đi, đấy là “ ga ” tiên phong, quan trọng của cuộc sống mỗi người !– ( Rớm lệ ). Nhà tôi trong làng Cẩm Trang, có nghề làm gốm, gạch truyền kiếp, thuộc xã Đức Giang, huyện Vũ Quang. Nhà mái ngói 40 mét vuông, trong khu vườn 300 mét vuông. Đông con, nhà nghèo, anh chị em chúng tôi tảo tần từ nhỏ, nuôi lợn, gà, đóng gạch, ngói, tự lợp nhà. Tôi mồ côi bố lúc niên thiếu, việc đồng áng, gánh nước đều thạo, dù là con út. Gần nhà có sông Ngàn Sâu, một nhánh của sông La. Thế hệ tôi lớn lên bằng nước sông này. Nay con sông bên lở bên bồi đã hẹp lại, không còn trong xanh như xưa .
– Cuộc sống của nghệ sĩ opera xa nhà như thế nào ?

– Cuộc sống của các nghệ sĩ opera thật khó khăn. Công chúng phổ thông chỉ quen nghe nhạc nhẹ, pop, dân ca. Chúng tôi ít “đất” diễn, không có “sô” mà chạy. Bước ra sân khấu, phải chuẩn bị hình ảnh, trút ưu phiền cơm áo sang một bên.

– Chị nhắc “ ưu tư cơm áo ” không ngại kể khổ sẽ làm mất “ sĩ diện ” nghệ sĩ ư ?– Tôi nói về tình hình chính sách đãi ngộ bất hài hòa và hợp lý lúc bấy giờ, là nói hộ những đồng nghiệp. Bởi yêu nghề, muốn có điều kiện kèm theo tương đối đủ để yên tâm sống, góp sức, chứ không phải tố khổ, cầu thương. Trong khi những “ sao nhạc nhẹ ” đòi cátsê mấy chục, thậm chí còn cả trăm triệu cho vài bài hát, thì ca sĩ opera – thể loại hát khó nhất, lại được trả thù lao quá bọt bèo, đến mức … khó tin. Nhưng đấy là thực sự. Mọi thứ đã đổi khác, mà chính sách Nhà nước hơn 20 năm nay vẫn chỉ cho ca sĩ, nhạc công 20.000 đồng / buổi tập, đổ đồng. Tập ròng rã 1 – 2 tháng cho một vở lớn, cũng chỉ trên 1 triệu. Vai chính cho vở diễn ở Nhà hát Lớn, nhận 500.000 đồng, đấy là Nhà hát Nhạc Vũ kịch Nước Ta đã cho thêm rồi .
– Còn nhà ở của chị giờ đây thì sao ?– Tôi lấy làm lạ ( ? ). Tôi sinh ra ở quê nhà đại thi hào Nguyễn Du, thường nghe nói Nước Ta là quốc gia thơ ca, yêu nghệ thuật và thẩm mỹ, sao trong tâm lý của nhiều người nghệ sĩ không có quyền yên cầu, dù chính đáng, chỉ có trách nhiệm Tặng, góp sức. Chúng tôi sống bằng gì để hát, cứ lay lắt cầm cự ? Làm gì có nhà. Tôi đang thuê căn phòng 18 mét vuông ở Bồ Đề, Q. Long Biên. Với đồng lương, thu nhập như giờ đây, hát cả đời cũng không hề có nhà mà định cư, lạc nghiệp. Mọi người thấy tôi luôn ăn mặc nhã nhặn, tưởng tôi dư dả. Sự thực là tôi đi xe Wave cũ và chẳng có nguồn thu nào khác, không vốn kinh doanh thương mại, mẹ nghèo chẳng có tiền của để cho tôi. Mẹ vẫn hàng ngày dậy từ 3 h sáng, đi bộ 3 km bán hàng xén ở chợ Bộng. Mẹ tôi đi chợ 50 năm rồi, không chịu nghỉ, dù đã 77 tuổi ( bật khóc ) .

– Chị có khi nào so sánh những nghệ sĩ opera Nước Ta và những nước khác ?– So sánh chỉ thêm buồn. Ở châu Âu và những nước tăng trưởng opera luôn được tôn vinh bởi độ khó, kỹ thuật, thể lực, không phải ca sĩ nào cũng hát được và không dễ giảng dạy, chứng minh và khẳng định mình càng khó, nó kén người nghe. Đi diễn ở Côn Minh 2004, những nhà hát Thụy Điển 2006, tôi nhận cảm sự trân trọng của người theo dõi. Tiếc là điều ấy chưa có ở Nước Ta, dù nước ta được xếp vào vương quốc có nền âm nhạc giao hưởng mạnh ở khu vực ASEAN.
– Chị hoàn toàn có thể hát 3 thứ tiếng Italya, Anh, Đức, opera còn đem lại cho chị kỹ năng và kiến thức gì ?– Tôi biết bơi lặn từ nhỏ, nên hát opera hoàn toàn có thể “ bơi ” tốt trong âm thanh đồ sộ của nhiều nhạc cụ và dàn hợp xướng. Để hát opera phải luyện hơi thở, nén hơi đúng kỹ thuật mới bảo vệ hát được toàn vẹn tác phẩm, điều tiết hơi thở trong khi hát, khẩu hình mở đúng chữ. Tôi được học từ NGƯT Hô Mộ La, NSƯT Ngọc Lan, Mai Tuyết, anh Thu Đông rèn cặp, cùng nỗ lực khổ luyện, đã giành giải Ba Cuộc thi hát Thính phòng Nhạc kịch toàn nước 2009. Tôi quan tâm xem những chương trình opera quốc tế để trau dồi, học hỏi, nên khi những chuyên viên, nhạc sĩ quốc tế đến Nước Ta thao tác hoặc sang châu Âu diễn, tôi có sự tự tin nhất định .
– Nhạc sĩ Doãn Nho khen bản phối của Thu Đông. Ông xúc động khi lần đầu nghe ca khúc Người con gái Sông La hát cùng dàn nhạc giao hưởng. Chị vẫn không dùng micro cả khi hát ca khúc ?– Ngoài opera, giọng tôi hợp ca khúc cách mạng. Tôi hát ca khúc về anh hùng phá bom La Thị Tám mà như hát cho tôi, cho những người con quê nhà thành phố Hà Tĩnh, nơi đã sinh ra nhiều thi sĩ, anh hùng. Tôi cũng yêu làn điệu Ví Giặm và phấn khởi khi biết vừa có hội thảo chiến lược ở Nghệ An – thành phố Hà Tĩnh để làm hồ sơ trình UNESCO công nhận di sản .

– Dự định tiếp theo của chị?

– Làm album opera. Dù thế nào, tôi vẫn kỳ vọng, vẫn hát như lẽ sống, hát đến lúc chết mới thôi .
— Bài cũ hơn —

Các bài viết liên quan

Viết một bình luận