Lời tòa soạn: Thời đại công nghệ, việc “sống chung” với điện thoại, máy tính là điều không thể tránh khỏi và nguy cơ trẻ nghiện game online cũng từ đó tăng lên. Tuổi Trẻ quay lại câu chuyện game như lời cảnh tỉnh cho phụ huynh về vấn nạn xã hội này.
Dẫn cháu đi khám chuyên khoa về tinh thần nhi, bác sĩ nói phải giảm giờ sử dụng điện thoại cảm ứng, nhưng cả cha mẹ đều không hề cấm cháu được .
Bà THƠM (Đồng Nai)
Bạn đang đọc: khủng nhất là cuối tuần bị giữ lại trường cai nghiện game'">‘Kinh khủng nhất là cuối tuần bị giữ lại trường cai nghiện game’
Kỷ luật như quân đội
5h30 một ngày cuối năm 2019. Màn đêm vẫn bao phủ thì đèn điện ở trường nội trú dành cho trẻ đặc biệt và cai nghiện game IVS (Q.12, TP.HCM) bật sáng khắp nơi. Tiếng loa vang lên: “Đã đến giờ thức giấc. Các em sắp xếp nội vụ sạch sẽ, gọn gàng trước khi đi ăn sáng và đi học”.
Ngay lập tức, học viên bật dậy xếp mùng, mền, gối. Sau đó, những em nhanh gọn vệ sinh cá thể rồi ai thao tác nấy rất uyển chuyển : quét sân trường ; quét và lau phòng học, phòng ngủ, phòng tập luyện thể thao, hiên chạy dọc ; có em đi đổ rác, chà phòng vệ sinh … Đến 6 h30, tổng thể học viên lần lượt đi xuống phòng ăn sáng, rồi vận động và di chuyển lên lớp học văn hóa truyền thống .” Thời gian đầu em rất không dễ chịu vì dậy quá sớm. Đã vậy nhà trường còn bắt lao động nữa. Nói là quét sân, quét phòng vậy chứ diện tích quy hoạnh trường rất rộng, đâu phải làm là xong ngay. Làm mà không thật sạch phải làm lại. Chưa kể tụi em còn phải tự giặt quần áo nữa. Ở nhà toàn bộ những việc này em đều không phải làm ” – một học viên càu nhàu .16 h là giờ học thể thao, âm nhạc như bóng đá, bóng chuyền, lượn lờ bơi lội, tập gym, võ thuật, múa, luyện thanh … Học sinh được lựa chọn hai trong số những môn kể trên, nhưng cũng có những môn bắt buộc. Chẳng hạn học viên tăng động, trầm cảm bắt buộc phải học yoga .” Mọi hoạt động và sinh hoạt ở đây cứ như trong quân đội, giờ nào việc nấy. Hằng ngày, cứ 18 h là phòng em thay phiên nhau đi tắm, rồi tự giặt quần áo. 19 h là đi ăn tối. Ăn xong được ra sân hóng mát, nói chuyện phiếm với những bạn hoặc xem tivi khoảng chừng 40-45 phút, sau đó thì ôn bài. Đúng 22 h phải tắt điện đi ngủ, không được hó hé câu nào vì tổng thể những bạn cùng tuân theo lao lý răm rắp, mình cũng không hề làm khác đi ” – một học viên nói .Thời gian nội trú của những học viên tại trường không giống nhau, có em đã 2-3 năm, cũng có em chỉ mới vào được mấy tháng – Ảnh : DUYÊN PHAN
“Cảm giác phát điên”
T., học viên lớp 11, tâm sự : ” Trước đó em chơi game thâu đêm suốt sáng. Đến khi bị cưỡng chế vô trường thì không được sử dụng điện thoại cảm ứng, máy tính … cảm xúc như phát điên, bức bối, rất không dễ chịu ” .Trong khi đó, V. – học viên lớp 11 – kể : ” Nhiều bạn phản ứng bằng cách nhịn ăn. Đa số những bạn khác nhịn ăn 1-2 bữa là đầu hàng. Riêng em, em nhịn ăn đúng một tuần và không chuyện trò với ai. Em hy vọng thái độ của mình sẽ được báo về cho mẹ biết và mẹ sẽ lên trường xin cho em về nhà, em sẽ liên tục được chơi game .Nhưng chờ mãi chẳng thấy bóng hình mẹ đâu. Buồn quá, em đi lòng vòng và nhìn thấy những bạn đang tập thiền. Ngửi thấy mùi tinh dầu từ phòng thiền tỏa ra thật thoải mái và dễ chịu, em bước vào xin tập chung. Sau đó thì chuyện trò với thầy giáo dạy thiền. Từ lời khuyên của thầy, em mới đổi khác … ” .Đứng trước cổng trường, vợ chồng ông Hùng – bà Thơm ( Đồng Nai ) kể : cô con gái đang học lớp 8 nhiều ngày liền không hề đến trường vì đêm nào cũng cầm điện thoại cảm ứng lướt mạng, chơi game show đến tận 3 h sáng .” Nói cỡ nào cháu cũng không nghe. Thu điện thoại thông minh không cho sử dụng nữa thì cháu thử thách bỏ học. Nghỉ học một hôm thì cha mẹ phải trả điện thoại cảm ứng lại cho cháu. Cứ luẩn quẩn vậy nên vợ chồng, con cháu trong nhà lục đục suốt. Tinh thần mình cũng bấn loạn, không biết phải làm thế nào. Dẫn cháu đi khám chuyên khoa về tinh thần nhi, bác sĩ nói phải giảm giờ sử dụng điện thoại thông minh, nhưng cả cha mẹ đều không hề cấm cháu được ” – bà Thơm do dự .
Nhiều lần vật vã giúp con “cai nghiện” Internet, game và chứng kiến cảnh con gái lấy dao lam khứa cổ tay chảy máu để “muốn chết đi vì không được dùng điện thoại”, vợ chồng ông bà quyết định gửi con vào học tại trường “cai nghiện game” này. Bà Thơm tiếp lời: “Thương con đứt ruột nhưng đây là hi vọng cuối cùng giúp con có thể trở lại cuộc sống bình thường”.
Nguồn : Trung tâm giảng dạy kĩ năng trẻ châu Á-Thái Tỉnh Bình Dương ( ATY ) – Đồ họa : TUẤN ANHBỗng một ngày con trai tôi nhìn tôi hỏi có phải mẹ đang nấu cơm thật hay là ở trên mạng ảo vậy ? “Một người mẹ có con đang nghiện game trực tuyến
Học sinh từ nhiều tỉnh, thành
Ông Nguyễn Đình Quỳnh – giáo viên quản sinh Trường IVS – cho biết : ” Cơ sở IVS tại Q. 12, Thành Phố Hồ Chí Minh hiện có hơn 300 học viên từ lớp 10 đến lớp 12 đến từ những tỉnh, thành thuộc khu vực phía Nam. Trong đó, hầu hết là học viên nghiện game, 1 số ít ít là học viên nghiện điện thoại cảm ứng, học viên chưa ngoan, học viên bị một số ít chứng bệnh như rối loạn nhân cách chống xã hội, rối loạn tăng động …Mỗi loại ” bệnh “, học viên sẽ có phương pháp trị liệu khác nhau. Nhưng lịch hoạt động và sinh hoạt chung là buổi sáng học viên sẽ được học văn hóa truyền thống như ở những trường đại trà phổ thông. 12 h là giờ ăn trưa, rồi nghỉ trưa. Buổi chiều học viên khá, giỏi hoặc mất cơ bản sẽ được học phụ đạo 1 số ít môn văn hóa truyền thống ” .Cũng theo ông Quỳnh, khi đưa con trẻ vào trường này, hầu hết cha mẹ đều phải ” cưỡng chế ” chứ không em nào tự nguyện, chấp thuận đồng ý vào trường. Sau khi cha mẹ đã ra về và biết được mình bị đưa vào trường cai nghiện thì hầu hết những em phản ứng và chống đối. Cách chống đối thường gặp nhất là những em phủ nhận tiếp xúc và nhịn ăn .” Tuy nhiên, có những em phản ứng mạnh hơn và chúng tôi phải để em ở phòng trực. Phòng trực liên tục có 3 giáo viên ngồi chuyện trò, có camera giám sát nữa. Có em nhà trường phải đổi nhiều giáo viên với nhiều cách tiếp cận khác nhau để bắt chuyện. Chúng tôi cũng phải nhờ học viên đưa cơm cho em ăn và lý giải cho em hiểu : nếu em cứ chống đối thì càng lâu được về nhà ” – ông Quỳnh kể .Ông Đặng Lê Anh – phó viện trưởng Viện IVS – cho biết : ” Quy trình cai nghiện game là một quy trình trị liệu với ba phương pháp chính. Thứ nhất, tách trẻ ra khỏi môi trường tự nhiên nghiện với những giải pháp sửa chữa thay thế như : chơi thể thao, tập võ thuật, tham gia những hoạt động giải trí tập thể …Thứ hai là trẻ được chăm sóc, chăm nom, đưa ra tiềm năng phấn đấu để những em vượt qua chính mình, không bị cơn nghiện hành hạ nữa. Và ở đầu cuối là dạy cho trẻ những kỹ năng và kiến thức để trẻ nhận ra mối đe dọa của việc nghiện game, đồng thời biết kiềm chế để không tái nghiện ” .Thay vì dán mắt vào máy tính hay điện thoại cảm ứng thì giờ những cuốn sách mở màn có sự mê hoặc với những em – Ảnh : D.PHAN
Quan trọng là giai đoạn “hồi phục”
Theo ông Lê Anh, thường thì, so với trẻ mới nghiện vài năm, khi vào trường cai nghiện thì sau 6 tháng là hoàn toàn có thể cắt cơn nghiện, tức là không thèm chơi nữa. Nhưng quy trình tiến độ quan trọng nhất trong quy trình cai nghiện game chính là tiến trình ” phục sinh “, chứ không phải ” cắt cơn ” và người lớn phải tạo ra thiên nhiên và môi trường sống để học viên cảm thấy vui tươi và niềm hạnh phúc .
“Môi trường ấy không có áp lực học tập, không có sự kỳ vọng quá cao của cha mẹ. Thay vào đó, trẻ được rèn luyện để học tập với tinh thần cầu tiến, không lười nhác, ỷ lại, trốn tránh trách nhiệm…” – ông Lê Anh nói.
Hình phạt kinh khủng: không được về thăm nhà!
Nhiều học viên IVS tâm sự rằng mình sợ nhất là hình phạt ” đi vịt ” ( vừa ngồi vừa đi, hai tay quẫy quẫy như con vịt xung quanh sân trường ). ” Đi vịt thì mỏi thật nhưng còn đỡ. Hình phạt kinh điển nhất là cuối tuần không được về thăm nhà. Thế nên trong tuần tụi em phải ráng triển khai xong trách nhiệm học tập và lao động, nếu vi phạm là cuối tuần bị giữ lại trường ” – Th., học viên lớp 11, thông tin. Đầu hè, trẻ nghiện game vào viện tăng TTO – Sáng 10-6, riêng bác sĩ Dương Minh Tâm, Viện sức khỏe thể chất tinh thần, Bệnh viện Bạch Mai, đã khám cho 3 trẻ nghiện game, chưa tính những bác sĩ khác tiếp đón bệnh nhân cùng ngày.
Source: https://sangtaotrongtamtay.vn
Category: Giải trí