Cái thiếu ở bệnh viện “kiểu mẫu” trong phim chủ yếu là đội ngũ y bác sĩ và giường bệnh. Chính vì thế mà họ phải căng mình làm việc quên giờ giấc. Phim cho thấy sự tất tả của nhân viên y tế và một phần nỗi vất vả khi họ tranh thủ ngủ vạ vật chỗ nào có thể.
Bạn đang đọc: Cần làm mờ ranh giới giữa sự sống và chết?">Cần làm mờ ranh giới giữa sự sống và chết?
Nhưng chủ đề tập trung chuyên sâu vẫn là ranh giới giữa sống và chết. Khán giả được tận mắt chứng kiến những cơn khó thở đến mức mất tỉnh táo của những sản phụ. Thấy mong ước sau cuối trước khi mở khí quản ( năng lực tử trận rất cao ) của một sản phụ là “ Em muốn gặp con ” tức đồng nghĩa tương quan với chị muốn sống, để tận mắt chứng kiến con chào đời … Nếu trong phim lãng mạn phương Tây, người chồng ( được bác sĩ liên kết cho một cuộc trò chuyện biết đâu là lần cuối ) sẽ nói điều gì tựa như như “ Anh yêu em nhiều lắm ”. Còn thực tiễn người chồng Việt nói gì, mời người theo dõi xem phim. Một cảnh đinh nữa là khi ống kính ghi lại được nỗi đau khổ sau 2 lần khẩu trang của thân nhân khi chỉ được xem những hình ảnh ở đầu cuối của người đã khuất qua màn hình hiển thị điện thoại cảm ứng của bác sĩ. Mặc dù độ gây sốc không hơn thế, nhưng 1 số ít người đã lên tiếng oán thán đoàn phim đã không làm mờ mặt nhân vật khi họ đang ở ranh giới giữa sự sống và cái chết. Chắc mọi người đã quen với phóng sự tin tức khi phóng viên báo chí không hề tiếp cận với người được quay để xin phép nên tốt nhất là làm mờ mặt / mắt. Một số trường hợp đặc biệt quan trọng cần giấu mặt khác khi nhân vật cần được bảo vệ và không muốn lộ mặt. Nhưng đây là phim tài liệu và ranh giới sống chết chính là mấu chốt mà bộ phim hướng tới. Và những cảnh con người vật lộn với hơi thở của chính mình là trực quan hơn cả. Tất nhiên vài cảnh hoàn toàn có thể làm một số ít người sốc nhưng rõ ràng về nhiệm vụ, phim đã kịp bắt được những khoảnh khắc lay động để góp sức cho người theo dõi. Còn những quy chuẩn về đạo đức, nghề nghiệp họ là những người chuyên nghiệp khắc biết xử lý và chịu nghĩa vụ và trách nhiệm. Giống như bức ảnh ghi lại một thảm họa nhân đạo ví dụ điển hình, và lại làm mờ mặt / mắt nhân vật thì làm thế nào được giải Ảnh Báo chí Thế giới ? ! Ở đây rõ ràng những nhà làm phim và cả nhân vật ( khi gật đầu mình hoặc người thân trong gia đình của mình xuất hiện thêm ) đã đi trước 1 số ít người theo dõi về độ dũng mãnh rồi.
Đạo diễn Tạ Quỳnh Tư vấn đáp báo chí truyền thông :
“Tôi cũng nuối tiếc vì có những nhân vật, câu chuyện, khoảnh khắc cực kỳ giá trị nhưng đến phút ghi hình lại bị từ chối vì nhiều lý do. Có những cái mang đến cảm xúc cao trào tột cùng tôi muốn gửi gắm, chắc chắn khiến người xem có cảm giác mạnh hơn nhưng tôi lại không thực hiện được”.
Ranh giới vẫn có những cảnh không thực sự tuân thủ phong thái phóng sự tài liệu, có tín hiệu sắp xếp. Ví như cảnh bà giám đốc bệnh viện được lặp lại hơn một lần đang phát biểu trong cuộc họp với những nhân viên cấp dưới vây quanh ghi chép.
Một số cảnh cho thấy bác sĩ đang cố gắng thuyết minh về những gì đang xảy ra (vì sợ khán giả không hiểu) cũng làm chậm tiết tấu của phim. Hẳn chính vì mấy đoạn này mà phim còn bị đặt dấu hỏi có làm gián đoạn công việc cứu người của bác sĩ. Thôi thì cũng có thể chấp nhận được trong hoàn cảnh ngặt nghèo cũng như phải đáp ứng tính thời sự không thể phỏng vấn thêm các nhân vật ngoài giờ làm. Dù vẫn còn một giải pháp nữa là chạy phụ đề những thông tin cần bổ sung.
Đại dịch là một hiện thực to lớn và đa chiều để những nhà làm phim cũng như nhà văn, nhà nhiếp ảnh … khai thác. Có thể một đội làm phim độc lập sẽ còn đem lại những thước phim còn trần trụi hơn. Nhưng yếu tố không phải ai cũng đủ điều kiện kèm theo ( gồm cả dũng khí ) để được vào bệnh viện quấy quả bác sĩ và bệnh nhân lúc này.
Source: https://sangtaotrongtamtay.vn
Category: Khoa học